Hiện giờ nghe nói VC đã cho dân Tàu sang thuê đất lập cơ sở làm ăn buôn bán ở rất nhiều nơi, rất đông, rất lớn. Quảng Trị, Bình Dương, Tây Ninh, Cà Mau… lúc nhúc Tàu. Rồi đây bọn chúng cũng bắt chước Crimea trưng cầu dân ý rồi đòi sát nhập vào đất Tàu, thì sao đây ?
Canada vừa trải qua một mùa đông dài. Chưa bao giờ nhiều tuyết đến thế. Chưa bao giờ lạnh đến thế. Chưa bao giờ nhiều băng đến thế. Sở khí tượng cho biết đây là một kỷ lục về lạnh trong 20 năm qua. Khi tôi viết những dòng này thì những mảng tuyết cuối cùng ngoài vườn đang bắt đầu tan.
Công nhân Tàu Cộng ở Việt Nam
Trời vừa bước vào xuân, Cụ Chánh tiên chỉ liền đánh trống họp làng. Dân làng hối hả đến họp ngay vì mấy tháng vừa qua chúng tôi như bị giam trong nhà, cả ngày phải ôm cái computer, cái TV và cái radio. Dân làng An Lạc của tôi chỉ còn biết liên lạc với nhau bằng điện thoại. Người mà xưa nay bình thản nhất là Cụ Chánh thế mà khi nghe tin miền Crimea trưng cầu dân ý rồi tuyên bố độc lập, rồi xin nhập vào Nga thì cụ la lên : Cứ đà này thì Tàu Cộng chúng nó cũng sẽ làm y như vậy với Việt Nam. Hiện giờ nghe nói VC đã cho dân Tàu sang thuê đất lập cơ sở làm ăn buôn bán ở rất nhiều nơi, rất đông, rất lớn. Quảng Trị, Bình Dương, Tây Ninh, Cà Mau… lúc nhúc Tàu. Rồi đây bọn chúng cũng bắt chước Crimea trưng cầu dân ý rồi đòi sát nhập vào đất Tàu, thì sao đây ? Các nhà đại quân tử trong làng tôi đều gật đầu đồng ý với Cụ Chánh. Ông ODP góp lời : Nhận thấy cái dã tâm của Nga trong việc giải quyết vấn đề Ukraine nên ngay đầu tháng Ba, ngày mồng 4, Thủ tướng Harper của Canada đã kêu gọi các nước trong khối G7 họp khẩn để đối phó với Nga. Trước đây là nhóm đại cường G8 trong đó có Nga, nay Canada loại Nga ra ngoài, G8 bây giờ thành thành G7. Chả biết nhóm G7 có ngăn được con cáo già Putin của KGB Xô Viết ngày xưa không. Nếu không ngăn được thì đây sẽ là một tiền lệ rất tốt mở đường cho Trung Cộng. Lời kêu cứu của một Giám Mục Công Giáo nghi lễ Latin ờ Crimea nghe thật xúc động : Xin Thế Giới Tự Do đừng phản đối lấy lệ rồi buông xuôi! Ông ODP nói tiếp : Tôi sợ cái việc buông xuôi lắm. Chứng cớ còn rành rành , VNCH của chúng ta là nạn nhân rõ ràng nhất của việc buông xuôi này. Các cụ còn nhớ chứ, hồi 1973, bao nhiêu nước tham dự Hội Nghị Geneve về việc đình chiến ở VN, tất cả cùng hứa sẽ trừng phạt ai vi phạm. Chữ ký chưa khô mực, VC với sự hỗ trợ tối đa của khối CS đã xăm chiếm VNCH vũ bão và tàn bạo, Thế Giới Tự Do, đứng đầu là Hoa Kỳ, Pháp, Anh đã im lặng rồi buông xuôi rồi ngoảnh mặt…
Ông tổng thống Putin đâu có ngán Ông Harper và khối G7. Putin bảo : các ông muốn trừng phạt Nga ư? Tôi cũng sẽ cho tịch thu và phong tỏa các ngân hàng và tài sản của các ông có ở Nga.
Thôi, đầu mùa xuân, đây là chuyện buồn, chúng ta nói vậy đủ rồi. Chúng ta hãy nói sang chuyện còn đang nóng hổi khác, chuyện máy bay Mã Lai MH 370 mất tích nha. Kỳ ha, cả thế giới chung sức tìm kiếm mà không ra. Anh John góp lời ngay : Không chừng đây sẽ là chuyện Tam Giác Tử Thần Bermuda tái diễn. Các cụ còn nhớ những chuyện kinh hoàng này năm xưa không? Phe các bà trong làng ai cũng ngơ ngác. Chuyện gì nghe lạ vậy ta. Xin Anh John nói rõ nghe coi.
Anh John cũng là một bồ chữ, không kém ông ODP bao nhiêu, nên anh John kể ngay : ‘Tam Giác Tử Thần’, tiếng Anh gọi là ‘The Bermuda Triangle’, hay ‘ The Devil’s Triangle’, chỉ một miền đại dương to lớn giữa Florida, Puerto Rico và Bermuda. Trong nhiều thế kỷ, rất nhiều con tàu và máy bay biến mất trong khu vực này. Nó bắt đầu được nói tới từ thời Christopher Columbus khi từ TâyBanNha ông cầm đầu một đoàn tàu đi tìm Mỹ Châu vào thập niên 1490. Khi đến khu vực này, cái địa bàn của ông bị đảo lộn, đoàn tàu đi lạc hơn ba ngày, thuỷ thủ đoàn đã làm loạn và đòi trở về Tây Ban Nha. Ông xém chết. Quân sử của Hoa Kỳ còn ghi ngày 5.12.1945, đoàn tàu phóng ngư lôi đến đây thì biến mất, và ngày 30 tháng Giêng 1948, hai chuyến bay thương mại Star Tiger và Star Ariel cũng biến mất, tất cả không để lại một dấu vết…
Nghe đến đây thì bồ chữ ODP xin bổ túc. Rằng chẳng riêng gì Tam Giác Tử Thần Bermuda mà anh John vừa nói mới có những vụ máy bay mất tích. Tôi vừa đọc một bài báo rất hay của ký giả Faith Karimi trên đài CNN nói về các chuyến bay mất tích khác. Có tới 9 vụ lận. Năm 2009, Air France mất tích chuyến AF 330 cất cánh từ Rio de Janerio đi Paris, chở 228 hành khách. Năm 2003, Angola mất tích chuyến bay Boeing 727 cất cánh từ thủ đô Luanda. Năm 1999, Egypt Air 990 mất tích chuyến bay 747 trên đường từ New York đến Cairo. Năm 1947, Anh Quốc mất tích chuyến bay Stardust bay từ Buenos Aires đi Chile…
Và chẳng riêng gì ngoài biển, trên đất liền ở Hoa Kỳ cũng có tam giác tử thần. Đó là The Michigan Triangle bao gồm giữa Michigan, Wisconsin và Hồ Michigan. Cũng nhiều tai nạn khó hiểu đã xãy ra.
Anh H.O. góp thêm ý vào chuyện chuyến bay định mệnh MH 370. Nguyên cái tên đã nói lên cái xui rồi, vì 370 cộng lại thành số 10 là số bù, xui rõ ràng. Hành khách gốc Tàu chiếm quá nửa. Báo Tàu kể lể : trong số này có nhà thư pháp nổi tiếng Trung quốc Liu Rusheng, ông này đã 6 lần thoát chết, thế mà lần này, bay vào chuyến này, cũng mất tích luôn. Chưa hết, lại còn nhà nhà đạo diễn nổi tiếng Cúc Khôn nữa… Tôi thấy các nước đều góp phần đi tìm cái máy bay xui xẻo, cho đến hôm nay đã ba tuần lễ mà chưa hề thấy. Tôi có thêm ý này là hiện giờ ở VN có rất nhiều ‘nhà ngoại cảm’, tức là những người tự cho là có thần lực liên hệ được với những người đã chết. Tại sao Mã Lai không đến mời các nhà ngoại cảm VN này, xin họ chỉ chỗ các hành khách mất tích. Hoặc các cụ VC, xưa nay xưng mình là đỉnh cao trí tuệ loài người, sao các cụ không mang các nhà ngoại cảm đi góp sức vào việc tìm kiếm. Hãy chứng minh mình là đỉnh cao đi chứ.
Bà cụ B.95 nghe đến đây thì lên tiếng : Thôi, đầu mùa xuân, ta không nói các chuyện buồn nữa. Hãy nói các chuyện vui. Anh John thần tượng của tôi đâu, xin anh kể các chuyện vui. Tháng vừa qua anh có tìm ra thêm những nét đẹp độc đáo của tiếng Việt Nam không?
Cụ B.95 đã gõ đúng tần số. Anh John khoe ngay : Tháng vừa qua tôi đã may mắn được đọc một cuốn sách hay vô cùng. Nó đáp ứng đúng nhu cầu của tôi, nhu cầu học hỏi thêm về tiếng Việt và văn hóa Việt. Đó là cuốn ‘ Phương pháp dạy tiếng Việt như một ngôn ngữ thứ hai’ do công ty báo Người Việt vừa ấn hành. Tác giả là một nhà văn hóa lớn : Nguyễn Hưng Quốc. Tôi gọi ông là một nhà văn hóa lớn vì qua cuốn này tôi thấy ông Quốc thật là thông thái và nhiều kinh nghiệm dạy tiếng Việt hết sức.
Ngoài những phương pháp dạy ngôn ngữ ra, tôi còn nhìn thấy nhiều cái đẹp vĩ đại của tiếng Việt mà trước đây tôi không hề thấy. Phải là người có đôi mắt tinh tường và bộ óc phân tích sâu sắc thì tác giả mới nhìn ra đượcc những điều này. Nhiều lắm, tôi xin kể đôi điều thôi nha.
Chẳng hạn khi nói về màu sắc, tiếng Anh có tới 11 tiếng cơ bản ; trắng, đen, đỏ, xanh lá cây, xanh da trời, vàng, nâu, tím, hồng, cam, và xám / white, black, red, green , blue, yellow, brown, purple, pink, orange, prey, trong khi tiếng Việt của mình chỉ có 7 tiếng là : xanh đỏ trắng tím vàng nâu và đen. Thế nhưng khi nói về sắc độ thì tiếng Việt có một lượng từ cực kỳ phong phú.
Ví dụ khi nói tới sắc độ của màu đỏ, tiếng Việt có : đỏ au, đỏ choé, đỏ chét, đỏ tươi, đỏ chói, đỏ gay, đỏ hoe, đỏ kè, đỏ khè, đỏ ké, đỏ ối, đỏ hỏn, đỏ lòm, đỏ rực, đỏ lừ, đỏ ngầu, đỏ nhừ, đỏ ối, đỏ rần, đỏ thắm, đỏ ửng…
Ví dụ nói về màu trắng, ta có : trắng bạch, trắng bệch, trắng bóc, trắng bốp, trắng dã, trắng hếu, trắng lốp, trắng muốt, trắng ngà, trắng ngần, trắng nhởn, trắng nõn, trắng nhợt, trắng nuột, trắng phau, trắng phếch, trắng phếu, trắng tinh, trắng toát, trắng trẻo, trắng trong, trắng xóa…
Chẳng hạn khi nói về tiếng cười, tiếng Việt có hàng trăm từ khác nhau để tả ý nghĩa của tiếng cười : cười bả lả, cười xả lả, cười buồn, cười cầu tài, cười chớt nhả, cười chua chát, cười cợt, cười dê, cười duyên, cười đểu, cười động cỡn, cười đú đởn, cười gằn, cười gượng, cười hợm hĩnh, cười khà, cười khảy, cười khinh khỉnh, cười lẳng, cười lấy lòng, cười mát, cười mỉa, cười mũi, cười ngạo, cười ngựa, cười mũi, cười nhạt, cười nịnh, cười ruồi, cười thầm, cười theo, cười tình, cười trừ, cười xã giao, cười xí xóa…
Đó là sơ sơ về ý nghĩa tiếng cười không chỉ sự sung sướng thật. Còn đây là tiếng cười đích thực, cười sung sướng, cười hạnh phúc : cười ha hả, cười hà hà, cười hi hi, cười hô hố, cười hắc hắc, cười ngặt nghẽo, cười quặn ruột, cười đau cả bụng, cười té ngửa, cười bò lê bò càng, cười chảy cả nước mắt nước mũi, cười đấm nhau thùm thụp, cười đập bàn đập ghế…
Chẳng hạn tiếng phủ định trong ngôn ngữ hằng ngày, ta nói : tôi không biết, tôi chẳng biết, tôi chả biết, tôi đâu biết, tôi biết gì! tôi nào biết, tôi cóc biết, tôi biết con khỉ, tôi đéo/đếch biết…
Nói đến đây rồi anh John cười hì hì : con cóc và con khỉ được dùng ở đây không phải để chỉ con vật mà để chỉ phủ định. Hay thiệt chứ.
Rồi anh John kết luận : Cuốn sách tôi đang nói đây dày những 500 trang, trên đây tôi mới chỉ nói tới mươi trang, cụ nào muốn đọc cho thấu đáo, nhất là những nhà giáo, những vị phụ trách dạy tiếng Việt, xin tìm đọc trọn vẹn. Xin hỏi báo Người Việt ở California. Rồi anh tuyên bố hết và nhìn ông ODP xin tiếp sức.
Xưa nay ông ODP là người chủ trương tiếng VN kỳ diệu nhất thế giới, ông là người khen hết lời nhà văn hóa Henry Frey tác giả cuốn sách ‘ L’Annamite, Mère des Langues’ Hachette 1892 (Tiếng An Nam đẻ ra các tiếng khác) . Ông ODP được anh John mời nói tiếp về lãnh vực này thì ông tỏ ra khoái chí lắm. Ông bảo tiếng VN kỳ diệu về nhiều mặt. Hôm nay ông xin nói về mặt chữ viết quốc ngữ. Ông bảo trên thế giới này không có tiếng nước nào mà có thể đặt những câu dài, những bài dài mà chữ đầu mỗi từ đều giống y như nhau. Ngày xưa tôi chỉ nghe nói tới những câu bắt đầu bằng chữ B , chẳng hạn :
Bà Ba Béo bán bánh bèo bên bờ bể, bướng ba bướng bỉnh bị bắt bỏ bót ba bốn bảy bận.
hoặc câu có các chữ bắt đầu bằng chữ R : Rầu rĩ râu ria ra rậm rạp, rờ râu râu rụng, rờ rốn rốn rung rinh.
Nay tôi vừa được người bạn chuyển cho một tài liệu của Ông Nguyễn Văn Luận. Ông Nguyễn Văn Luận trên Facebook cho biết ông có những bàì văn rất dài và kỳ diệu là các từ đều bắt đầu bằng một phụ âm giống nhau. Ông chứng minh bằng 5 bài:
- Bà Ba Bán Bún… 522 chữ B
- Chuyện Cậu Chính… 720 chữ C
- Hẹn Hò… 404 chữ H
- Tiểu Truyện Toàn Tê… 2216 chữ T
- Viết Văn…378 chữ V
Qủa là tuyệt vời. Làm gì có ngôn ngữ nào trên thế giới mà kỳ diệu đến như thế được. Đây là tôi mới chỉ nói về mặt chữ viết thôi nha. Về mặt cú pháp thì còn nhiểu điều hay thần sầu. Chẳng hạn xưa nay tôi hay trích dẫn một câu thí dụ điển hình của nhà ngữ pháp Lê Văn Lý, cựu viện trưởng Viện Đại học Đà lạt trước 1975. Đây là một linh mục Công Giáo. Ngài đậu tiến sĩ quốc gia ở Đại học Sorbonne năm 1947 với luận án nổi danh ‘ Le Parler Vietnamien’ ( Tiếng nói bình dân Việt nam ). Trong luận án này ngài bàn tới cấu trúc trong tiếng VN. Theo ngài. tiếng VN không có biến thái đực/cái, nhiều/ ít, quá khứ/hiện tại/tương lai…nhưng vị trí từ ngữ trong một câu làm nên ý nghĩa. Ngài chứng minh bằng một câu chỉ gồm 5 từ ngữ, ta có thể xếp đặt 5 chữ này lung tung và có tới trên 50 câu với 50 nghĩa khác nhau. Câu gốc : ‘ Sao không bảo nó tới?’. Từ cái gốc này, ta có nhiều câu, chẳng hạn:
- Không bảo nó tới sao?
- Bảo nó tới không sao
- Nó tới sao không bảo
- Tới nó bảo không sao
- Nó bảo không, sao tới?
- Tới, sao nó không bảo?
…………….
Luận án tiến sĩ của Lê Văn Lý được chấm đậu với hạng tối ưu và lời ca ngợi đặc biệt của ban giám khảo maxima cum laude. Sách viết bằng Pháp văn, đã được dịch ra tiếng VN. Vì chạy giặc CS nên tôi đánh mất tác phẩm và quên mất tên nhà xuất bản và năm phát hành, xin các cụ tha lỗi. Các cụ cứ hỏi các thư viện lớn chắc có sách này. Tác gỉả đã làm một cuộc cách mạng trong cái nhìn về ngôn ngữ. Ngài đã viết sách văn phạm tiếng Việt không theo lối Tây phương, nghĩa là không bắt đầu bằng mạo từ, rồi danh từ, rồi đại danh từ, rồi tĩnh từ, rồi động từ…
Cả làng đang mải mê nghe các chuyện văn chương sách vở thì Cụ Chánh rung chuông báo giờ ăn cơm. Chúng tôi hạnh phúc thế đấy các cụ ạ. Đến đây được gặp bạn hiền đã là một niềm hạnh phúc, đã được đãi nước trà hảo hạng, một niềm hạnh phúc thứ hai. Rồi được nghe các chuyện thời sự nóng bỏng thế giới, nào Nga bắt đầu xâm lăng xứ Ukraine, nào các chuyện máy bay mất tích. Rồi chuyện văn chương, chuyện hai tác phẩm lớn của Nguyễn Hưng Quốc và Lê Văn Lý. Rồi bây giờ được ngồi vào bàn ăn cơm VN. Tôi nói cơm VN vì bữa nay Cụ Chánh nấu toàn những món gốc nhà quê nhưng chúng tôi cho là ngon vô cùng. Các cụ đã đoán ra những món nhà quê trên bàn ăn của chúng tôi chưa? Thưa, đó là tôm kho, gà kho, dưa chua, rau muống luộc, canh rau đay. Đó là nồi cơm tám gạo Nàng Hương. Ôi chao, sao mà nó ngon thế. Viết đến đây tôi chợt nhớ tới một câu nói của nhà văn Doãn Quốc Sĩ. Hồi đó là thập niên 1970, tôi làm việc ở Singapore, nhà văn Doãn Quốc Sĩ đi dự hội nghị Văn Bút ghé thăm. Tôi đãi ông món rau muống xào tỏi. Ăn xong miếng thứ nhất ông nói: Ăn một miếng rau muống mà như ăn quê hương vào lòng !
Rồi đến phần tráng miệng, trái cây được mang ra. Cũng thường thôi, cam táo và chuối. Trong khi mọi người ăn các thứ này thì anh John phát biểu : Chúng ta thường ăn trái cây vào cuối bữa trong phần tráng miệng, nhưng theo các cuộc nghiên cứu mới đây thì các nhà khoa học khuyên chúng ta nên ăn trái cây lúc bụng trống, nghĩa là nên ăn trái cây trước bữa ăn, khi bụng rỗng. Có như vậy thì các chất bổ dưỡng và chữa bệnh của trái cây mới đi thẳng vào cơ thể. Bài báo còn nói : bệnh hói đầu, tóc bạc, mắt có quầng đen sẽ không xảy ra nếu ta ăn trái cây khi bụng trống. Chị Ba Biên Hòa cũng góp ý : Anh John và tôi ngày nào cũng ăn một trái táo vào buổi sáng nên răng của chúng tôi vẫn còn tốt, và ngày nào cũng ăn mấy trái cam nên ít khi bị cảm cúm. Riêng việc ăn trái cây khi bụng đói thì bây giờ tôi mới nghe. Để tôi nghiệm xem sao, tháng sau xin bá cáo với cả làng.
Đó, các cụ thấy chưa, chúng tôi đã có một bữa ăn rất bình dân nhưng rất đỗi quê hương vậy đó.
Nghe tôi nhắc đến tiếng ‘quê hương’ thì Cụ Chánh kể ngay : Tuần qua lão được xem mấy đoạn phim thời sự VN, trong có có cảnh em bé học sinh và cô giáo phải chui vào bao nhựa cho người ta vừa bơi vừa kéo qua suối để đến trường. Sao mà thê thảm thế này. Cũng chưa hết, một đọan phim khác cho thấy nhiều em học sinh phải bám chặt vào dây cáp để người ta kéo qua sông. Em nào nhìn xuống dòng nước mà sợ hãi rồi bỏ tay ra là rơi ngay xuống dòng nước cuồn cuộn, thay vì tới trường thì sẽ tới âm ty ngay. Sao mà cùng khốn thế này! Cuối phim thì chiếu những căn biệt thự đồ sộ của mấy ông cán bộ VC. Ai bảo chính quyền là đầy tớ của nhân dân là nói sai nha, sai lắm nha.
Bà cụ B.95 nghe nhắc tới VC thì kêu nhức đầu ngay. Cụ xin đổi đề tài. Liền có ngay. Anh John xin kể chuyện thời sự. Rằng tại thị trấn Toronto này sẽ có cuộc bầu lại thị trưởng vào tháng 10 sắp tới. Hiện nay đã có danh sách 5 ứng viên và các cuộc vận động đã bắt đầu. Ông thị trưởng hiện tại là Rob Ford cũng tái ứng cử. Ông này là một đề tài diễu cợt lớn cho báo chí lâu nay. Ông là một tay chơi loại playboy, ăn nhậu hút xách đủ thứ, nhưng mở miệng là ông nói toàn chuyện đạo đức. Báo chí phanh phui đời tư của ông ra thì ông cười xòa, vừa lấp liếm vừa xin lỗi. Ông được một ưu điểm là rất tếu, dám ăn nói và không sợ đối mặt với báo chí .
Ứng cử viên số 2, hiện đang dẫn đầu trong các cuộc thăm dò, đó là bà Olivia Chow, vợ của cố lãnh tụ đảng NDP Jack Layton. Bà là một di dân từ Hong Kong, đến Canada vào thập niên 1970. Bố mẹ của bà đều gốc nhà giáo, nhưng sang đến miền đất mới này, hai ông bà phải lao động chân tay, ông bố lái xe taxi, bà mẹ đi may vá. Ông bố xuống tinh thần phải vào nhà thuơng. Bà đã có lúc phải đi làm giúp mẹ. Bà chưa biết tương lai sẽ đi theo hướng nào thì chợt cao trào thuyền nhân VN bùng lên, bà đã tham gia vào công tác giúp đỡ các người tỵ nạn Việt Mên Lào ở đây, và công tác làm việc xã hội đã thu hút tâm trí bà. Bà là người rất thông minh. Bà đã bược bầu làm nghị viên thành phố, đã lấy chồng là một lãnh tụ nổi tiếng của đảng NDP, và đã đắc cử dân biểu liên bang. Nay bà từ bỏ chức dân biểu liên bang để ra tranh cử chức thị trưởng Toronto. Buổi ra mắt báo chí và cử tri ngày 13 tháng Ba vừa qua, bà thành công lớn. Tôi xem qua đài truyền hình mà phục bà Tàu gốc Hong Kong này quá. Đứng quanh bà không phải là người Tàu Hong Kong mà là mấy người vừa da trắng vừa da nâu vừa da đen vừa da vàng, vừa đàn ông vừa đàn bà, vừa người già vừa trẻ con, tức là bà có ý nói : Tôi là đại diện cho mọi lớp người trong xã hội Canada này. Bà đứng phát biểu, không cấm giấy. Ý thật hay và lời thật ngọt ngào. Bà cho biết bao nhiêu tiền hưu trí của chức dân biểu liên bang bà sẽ đem tặng một quỹ từ thiện, ngon lành chưa các cụ? Nói xong, khi mọi người vỗ tay râm ran thì bà cúi xuống ôm một em bé lên. Ai cũng nghĩ bà sẽ ôm một đứa bé da vàng tóc đen, nhưng không phải, bà đã ôm một em bé tóc vàng mắt xanh. Đáng nể bà này chưa, các cụ. Tên Canada của bà là Olivia Chow, nhưng tên Tàu đọc theo âm Hán Việt là Trâu Chí Huề. Mai này mà bà đắc cử thì chúng ta sẽ có một thị trưởng Toronto gốc Á Châu đầu tiên. Tôi sẽ trở lại chuyện bà Trâu Chí Huề này vào cuối năm nay.
Nghe anh John khen bà này nói tiếng Anh như gió thì anh H.O. phát biểu ngay : Điều này cũng dễ hiểu thôi, bà Chow gốc Hong Kong tức là dân đã biết tiếng Anh, sang Canada lại lấy chồng Canada nữa thì việc nói giỏi tiếng Anh là chuyện dĩ nhiên. Việc này giống y như Chị Ba Biên Hòa vợ của anh. Ngày xưa ở VN tuy chị là giáo sư anh văn nhưng chắc chắn vẫn có giọng Biên Hòa, từ ngày lấy anh thì cái giọng Canada nó mới ngấm vào người, ngấm vào cái lưỡi của chị. Cả làng nghe xong đều vỗ tay và cười bò. Mặt Chị Ba thì tự nhiên đỏ lên, trông đáng yêu qúa chừng.
Anh John xin tiếp phần tin thời sự : Nhân nói tới các người đẹp, việc này làm tôi nhớ tới ngày lễ Phụ Nữ Thế Giới đầu tháng Ba vừa qua. Lễ này nhắc ta tới biến cố quan trọng là thế giới loài người đã nâng cao phẩm giá của chị em phụ nữ. Ngày xưa đàn bà bị coi rẻ, chỉ có đàn ông là được trọng, ngay cụ Khổng Tử cũng đã bảo ‘nhất nam viết hữu, thập nữ viết vô’. Đọc lịch sử thế giới ta thấy nước nào cũng coi khinh đàn bà, ông Do Thái và ông Hồi Giáo là chứng cớ rành rành. Nay thế giới đã nâng đàn bà lên ngang hàng với đàn ông. Việc này đã thành công. Theo bảng thống kê của LHQ thì ở Hoa Kỳ và Canada số phái nữ đậu bằng tiến sĩ cao hơn phái nam. Ngày nay rất nhiều quốc gia có tổng thống và thủ tướng là phụ nữ. Trong cuộc bầu cử tổng thống Hoa Kỳ năm 2008, số phụ nữ đi bầu là 70 triệu còn số đàn ông đi bầu là 60 triệu. Nói đến đây xong thì anh John ngừng lại và đặt câu hỏi với cả làng : Nếu thế giới này không có phụ nữ thì việc gì sẽ xảy ra?
Cả làng ồ lên một tiếng lớn, và phe các bà thì vỗ tay khen câu hỏi này hay qúa. Phe các ông thì ai cũng cười hà hà và trả lời là câu hỏi vô lý, chuyện đó không bao giờ xảy ra, loài vật với loài người bắt buộc phải có âm có dương. Và các nhà đại quân tử phái nam chúng tôi đã phát biểu linh tinh như sau :
- Theo sách Thánh Kinh thì đàn bà bởi đàn ông mà ra. Chúa đã lấy xương sườn
cụt của ông Adam mà tạo ra bà Eva và trao bà Eva cho ông Adam. Anh có thể thiếu rượu thiếu thuốc lá nhưng không thể thiếu đàn bà. Đàn ông tiếng là mạnh mẽ và cứng cỏi thế nhưng thiếu đàn bà là yếu xìu mà mềm nhũn ngay. Hoàng đế Napoléon xông pha giữa chiến trường Âu Châu mà vẫn phải bỏ thì giờ ra viết thư cho người tình. Tướng De Castries giữa chiến trường Điện Biên Phủ khói lửa mà vẫn cần phải có một nữ bí thư bên cạnh…
- Đàn bà là một nửa của đàn ông. Đàn bà là thiên thần hay qủy dữ của đàn ông?
Xin thưa, họ là cả hai. Chính đàn ông làm họ thành thiên thần, cũng chính đàn ông làm họ thành qủy dữ. Người Nhật có câu nói : Vắng đàn bà thì nhà hóa ra viện mồ côi. Rất nhiều hoàng đế ngày xưa đã đọ sức với đàn bà, và tất cả đều thua.
- Trong 36 kế hiểm của người Trung Hoa thì kế mỹ nhân là nguy hiểm nhất.
Đổng Trác hùng mạnh thế mà phải chết vì Điêu Thuyền. Từ Hải oai hùng như vậy mà cũng chết đứng vì Thúy Kiều. Phù Sai quyền lực thế mà phải chết vì Tây Thi…
Nghe đến đây thì Cụ Chánh lắc đầu rồi xin khép lại đề tài liền ông liền bà. Cụ bảo tôi đang học Kinh Thánh với Cha Paolo. Kinh Thánh chép rõ ràng đàn bà bởi đàn ông mà ra, là một nửa của đàn ông. Tiếng Anh nói rất hay về người đàn bà : ‘My beter half’.
Rồi cụ Chánh khéo léo chuyển đề tài : À, nhân nói tới Kinh Thánh, lão đọc rất nhiều các bài giảng của Chúa Giêsu. Lão thấy bài Thương Người, Cụ Nguyễn Trãi có những câu hay như thế này :
… Thương người cô qủa cô đơn
Thương người đói rách lầm than bên đường
Thấy ai đói rách thì thương
Rách thì cho mặc, đói thì cho ăn
Thương người như thể thương thân…
Lão thấy lời cụ Nguyễn Trãi sao giống y như lời Chúa giảng trong Thánh Kinh. Lão tự hỏi thời Cụ Nguyễn Trãi sách Thánh Kinh đã sang tới Việt Nam chưa, và nếu đã sang thì chắc Cụ đã đọc sách này.
Ngoài Thánh Kinh, cụ Chánh lâu nay hay đọc sử. Cụ thích nhất mấy lời đại thần Nguyễn Trãi viết về việc vua Lê Thái Tổ đánh tan quân Tàu, rồi tha mạng cho chúng, rồi cho chúng rút về Tàu. Bọn này về tới quê rồi mà trống ngực vẫn còn đập thình thình, mồ hôi sợ hãi vẫn còn toát ra. Bài Bình Ngô Đại Cáo chép rõ việc này. Tổ tiên ta ngày xưa đánh tan quân Tàu, giỏi thật chứ, phải không cơ?
TRÀ LŨ
LTS : Trà Lũ vừa xuất bản 2 tác phẩm mới : Đất Quê Hương 2 + 600 Chuyện Cười, và tái bản 3 cuốn ChuyệnCưòi cũ. Độc giả muốn mua những sách này xin liên lạc trực tiếp với tác giả :