Home Tin Tức Bình Luận Mối Tương Quan Cay Nghiệt Oan Khiên Giữa Ba Nước Việt- Mỹ- Hoa

Mối Tương Quan Cay Nghiệt Oan Khiên Giữa Ba Nước Việt- Mỹ- Hoa PDF Print E-mail
Tác Giả: Lý Đại Nguyên   
Thứ Hai, 23 Tháng 2 Năm 2009 01:20

Kể từ ngày tướng Claire Chennault tư lệnh không đoàn 14 Mỹ tại Trunghoa, nhận Hồ Chí Minh, vốn là nhân viên Mật Vụ của Liênxô, đảng viện Cộngsản Trunghoa, và là lãnh tụ Cộngsản Việtnam vào làm chỉ điểm viên cho quân đội Mỹ, thay tình báo viên của Pháp đã bị quân Nhật vô hiệu hóa tại Việtnam, trong chiến dịch Đồng Minh chống Phát Xit Nhật ở Á Châu, thì mối tương quan cay nghiệt oan khiên đầy máu, nước mắt giữa 3 nước Hoakỳ - Trunghoa - Việtnam được khởi đầu, rồi qua 4 cuộc chiến Việt-Pháp, Bắc-Nam, Cămbốt, Việt-Trung, và nay còn đang đẩy Việtnam vào viễn cảnh mất nước với kẻ thù truyền kiếp là Trungcộng như đang thấy.“Tiên trách kỷ, hậu trách nhân”, nếu Hồ Chính Minh không sãn sàng làm tay sai cho ngoại bang là Ngacộng, Tầucộng thì Mỹ đã không thể dùng vào việc làm công cụ cho chiến lược toàn cầu “Diệt Phát Xít”, “Chống Thực Dân”, và kể cả “Phá Cộng Sản” của họ. Đúng vậy, nhiều đoàn thể Cách Mạng Quốc Gia thời ấy cũng đứng trong chiến tuyến của Đồng Minh chống Phát Xít Nhật, nhưng Mỹ đã không võ trang cho lập chiến khu để kháng Nhật, mà lại chọn Hồ Chí Minh là cán bộ Quốc Tế Cộng Sản làm việc đó. Rồi còn ủng hộ cho Hồ Chí Minh để ngày 19/08/1954, đoạt chính quyền từ tay chính phủ Bảo Đại của nước Việtnam đã được Nhật trao trả độc lập nữa. Ủng hộ cho Hồ Chí Minh có chính quyền, nhưng Mỹ lại không chịu công nhận chính phủ Liên Hiệp Lâm Thời Hồ Chí Minh, đẩy chính phủ này phải ký Hiệp Ước Sơ Bộ 06/03/1946, rước quân Pháp từ Nam ra Bắc, tạo nên cuộc chiến Việt-Pháp 46-54.
Chính cuộc chiến này đã chận Hồng Quân Trungcộng tại biên giới Việt-Hoa, khiến Trungcộng quay ngược lên phía Bắc, mở mặt trận biển người tại cuộc chiến tranh Triều Tiên. Năm 1952 chiến tranh Triều Tiên kết thúc, Trungcộng nhận ủy thác của Liênxô đem quân xuống giúp Hồ Chí Minh tạo ra chiến thắng Điện Biên Phủ. Việtnam bị chia đôi bởi Hiệp Định Quốc Tế Geneve 20/07/54. Bắc Việtnam thuộc Khối Cộng Sản Việt-Trung-Xô. Stalin chỉ thị cho Hồ Chí Minh phải thực hiện cuộc “Cải Cách Ruộng Đất” theo lệnh của Mao Trạch Đông, nhằm tàn sát Trí, Phú, Địa, Hào vốn là những nhân tố sống của Truyền Thống Độc Lập Dân Tộc Việt. Nam Việtnam thuộc Khối Tự Do do Mỹ cầm đầu. Chế độ Thực Dân chấm dứt. Để tránh cảnh bị cuốn vào cuộc tranh chấp Nga-Tầu trong Phong Trào Xét Lại 1956, Hồ Chí Minh đã cho tiến hành cuộc chiến tranh xâm lược Miền Nam, nhằm kéo cả Nga lẫn Tầu phải hậu thuẫn.
Đây là cơ hội cho Mỹ đem quân vào Việtnam để thực hiện công đoạn chót của Chiến Lược Toàn Cầu: “Dùng Cộng Diệt Cộng”, chứ không phải là Mỹ Chống Cộng cho Việtnam. Người Việtnam đã lầm, ngay anh em của TT Ngô Đình Diệm cũng lầm, mà chống lại sự hiện diện của quân đội Mỹ tại chiến trường Việtnam, nên mới bị thảm tử vào năm 1963. Cuộc chiến Việtnam là cơ hội để Mỹ chống lưng cho Trungcộng phản lại Liênxô, làm cho Mao Trạch Đông yên tâm phát động cuộc “Cách Mạng Văn Hoá”, nhằm tiêu diệt hết phe cánh của Liênxô trong nội bộ Trungcộng. Tháng 10/1971, Mỹ không giữ Trung Hoa Quốc Gia trong Liên Hiệp Quốc nữa. Trungcộng được vào thay thế giữ chiếc ghế Thường Trực Hội Đồng Bảo An. Ngày 21-02-1972, Tổng thống Mỹ, Richard M. Nixon chính thức gặp Mao Trạch Đông tại Bắc Kinh, đến ngày 28/02/1972, Nixon ký Thông Cáo Chung “Mỹ-Hoa đề huề” tại Thượng Hải với Chu Ân Lai thủ tướng Trungcộng. Cuộc chiến Việtnam xong nhiệm vụ. Hiệp Định Paris chấm đứt chiến tranh Việtnam ký vào 8 giờ sáng ngày 27-01-1973 và có hiệu lực vào 8 giờ sáng ngày 28-01-73. Quân Mỹ từ từ rút về nước. Quân đội Việt Nam Cộng Hòa một mình chiến đấu với Cộngquân.
Nhân cơ hội này, ngày 19-01-1974, Trungcộng đánh chiếm quần đảo Hoàng Sa của Việtnam trước sự chống trả quyết liệt và hy sinh của Hải Quân Việt Nam Cộng Hòa. Trong khi đó báo chí Việtcộng được lệnh đảng nhiệt liệt hoan nghênh kẻ thù của Dân Tộc Việtnam, coi việc Trungcộng cướp được Hoàng Sa cũng như là Việtcộng làm chủ vậy. Vì trước đó ngày 14-09-1958, Phạm Văn Đồng thủ tướng cộng sản Bắc Việt đã ký văn thư tán thành hải phận 12 hải lý của Trungcộng. Ngày 30-04-1975, viên đại sứ cuối cùng của Hoakỳ rời Saigòn. Quân đội Việtcộng tiến vào Saigòn. Chấm dứt chế độ Việt Nam Cộng Hoà. Cộng Sản làm chủ toàn cõi Việtnam đọa đầy toàn dân miền Nam. Liênxô và Trungcộng quyết liệt tranh giành miếng mồi Việtnam mà Mỹ vừa liệng ra. Lê Duẩn và cộng đảng Việtnam chọn quan thầy Liênxô, quay lưng lại với Trungcộng. Ngày 03/ 11/1978 Việtnam ký hợp tác toàn diện với Liênxô. Sau đó một tháng Hoakỳ và Trungcộng tuyên bố thiết lập quan hệ ngoại giao. Trungcộng cho đàn em Pol Pot lãnh tụ của Khmer Đỏ đánh phá các tỉnh biên giới phía Nam.Tháng Giêng 1979, Việtcộng tiến vào giải phóng Phnom Penh. Ngày 17-02-1979, Trungcộng tràn quân qua Việtnam tạo ra cuộc chiến Biên Giới Việt Trung. Cuộc chiến chỉ kéo dài đến ngày 16/03/1979, Trungcộng tuyên bố rút quân. Phía Trungcộng chết trên dưới 63.000 mạng, phía Việtnam bị giết trên dưới 62.000 người. Nhưng cuộc chiến không ngừng tại đó, nhiều trận đánh nhỏ liên tục kéo dài tới năm 1988. Trong thời gian này Trungcộng chiếm được một số cao điểm chiến lược dọc theo biên giới, như ở các huyện Vị Xuyên, Yên Minh tỉnh Lạng Sơn, Cao Lộc, Tràng Định tỉnh Cao Bằng. Đồng thời năm 1988 đến 1990-1992 , Trungcộng chiếm các bãi đá ngầm như Én Đất, Đá Ba Đầu, và năm 1995 chiếm đảo Vành Khăn thuộc quần đảo Trường Sa. Mặc dầu năm 1991 Liênxô tan vỡ, Phạm Văn Đồng cố vấn, Nguyễn Văn Linh tổng bí thư, Đỗ Mười thủ tướng Việtcộng đã gặp Đặng Tiểu Bình, Giang Trạch Dân, Lý Bằng của Trungcộng để xin thần phục. Mở đường cho Lê Khả Phiêu chấp nhận ký Hiệp Ước dâng đất năm 1999. Hiến biển 2000.
Theo cựu thứ trưởng Ngoại Giao Việtcộng, Trần Quang Cơ thì: “Trước Đại Hội đổi mới 1986, Việtnam đã quá phụ thuộc vào ý thức hệ mà không đa phương hoá được quan hệ”…. Mình thì chỉ loanh quanh với mấy nước Xã Hội Chủ Nghĩa, anh cả Liênxô, anh hai Trungquốc”… “Khi đó Mỹ đã chìa tay với mình, đặt vấn đề bình thường hóa vô điều kiện thì Việtnam lại đòi bình thường hoá có điều kiện. Sau đồng ý bình thường hóa vô điều kiện thì đã lỡ thời cơ. Họ đã bình thường hóa với Trungquốc và quên Việtnam rồi”. Điều tệ hại nhất là vào năm 1999, tổng thống Mỹ Bill Clinton đã ưu tiên giành cho Việtnam được ký Thương Ước với Mỹ trước Trungcộng, nhưng Lê Khả Phiêu sợ quan thầy không dám ký. Khiến Trungcộng ký trước Việtnam một năm. Thế là nguồn vốn đầu tư quốc tế ùn ùn đổ vào Trunghoa, khiến Trungcộng trở thành cường quốc kinh tế, quân sự đủ sức khống chế Việtnam, để rồi dù Mỹ có cố gắng nâng cao mối quan hệ toàn diện với Việtnam thì chính quyền Hànội vẫn nằm trong tay Trungcộng, ngoan ngoãn theo lệnh Trungcộng lật lọng với Mỹ, tiêu diệt hết các Lực Lượng Dân Tộc, bóp chết Tiếng Nói Tự Do và chống lại đòi hỏi Dân Chủ Hoá Việtnam của Mỹ, nhằm làm cho Mỹ nản lòng, coi nhẹ vấn đề Việtnam hơn là làm ăn với Trungcộng, từ đó Trungcộng dễ thực hiện kế hoạch “tàm thực” Việtnam và toàn vùng Đông Nam Á. Đến đây thấy rằng, muốn phá kế hoạch “tàm thực” của Trungcộng thì phải loại trừ càng sớm càng tốt bọn cầm quyền Mancộng tay sai Trungcộng tại Hànội.
Little Saigon ngày 17-02-2009.