Home Tin Tức Bình Luận Bạo Quyền và Khiếp Nhược Hãm Hại Người Dân

Bạo Quyền và Khiếp Nhược Hãm Hại Người Dân PDF Print E-mail
Tác Giả: Nguyên Tâm (Nhật Bản)   
Thứ Ba, 05 Tháng 4 Năm 2011 02:25

"Việc chỉ trích các việc làm sai trái của nhà nước là một quyền căn bản của công dân trong một nước."

Như vậy là nhà nước Đảng Cộng Sản Việt Nam (ĐCSVN) đã thực hiện hành vi đê hèn, nhằm thỏa mãn thú tính “trả thù” man rợ của họ, bằng cách “tuyên án giam nhốt” Cù Huy Hà Vũ (một trí thức ở trong nước thường lên tiếng chỉ trích các việc làm sai trái của nhà nước ĐCSVN), để rồi đây giao cho các cai tù tiến hành các bạo hành thân xác và khủng bố tâm trí đối với nạn nhân rơi vào bàn tay ngục tù hung bạo của họ.

Trước hành vi đê hèn man rợ mà nhà nước ĐCSVN như vẫn cho tiếp diễn đến nay, thiết nghĩ các đoàn thể của các cộng đồng người Việt ở ngoài nước cần phải tố cáo rộng rãi trước công luận thế giới các hành vi man rợ hèn hạ này và tranh đấu quyết liệt hơn đòi trả lại tự do cho các công dân trong nước đang bị giam cầm vì đòi hỏi Tự Do Dân Chủ hay vì chỉ trích các việc làm sai trái của nhà nước như trường hợp Cù Huy Hà Vũ.

Như chúng ta được thấy ở nhiều nước trên thế giới, việc chỉ trích các việc làm sai trái của nhà nước là một quyền căn bản của công dân trong một nước. Chỉ có bạo quyền như Tần Thuỷ Hoàng ngày xưa, rồi đến các chế độ phát xít trước sau thế chiến thứ hai, nay là Trung Quốc, Bắc Triều Tiên và nhà nước ĐCSVN, vốn là các nước độc tài chuyên chế, mới ngăn cấm việc thực thi quyền công dân căn bản này và giam cầm hãm hại người chỉ trích các việc làm sai trái của giới cầm quyền.

Cũng bắt chước đàn anh Trung Quốc, nhà nước ĐCSVN thường viện lý do ở hoàn cảnh đặc biệt của một nước chưa được hoàn toàn an định phát triển khi phải giải thích lý do vì sao chỉ có một đảng độc tài cầm quyền (Đảng Cộng Sản) và không cho thực thi các nhân quyền căn bản về Tự Do Dân Chủ (dù đã có ghi rõ ràng trong Hiến Pháp hẳn hoi). Nhưng đây chỉ là một lối giải thích đầy ngụy biện nhằm bảo vệ quyền lực và quyền lợi mà thôi; bởi vì như lịch sử đã chứng minh, một khi chỉ có một đảng độc tài cầm quyền thì sẽ làm phát sinh ra các tồi tệ xã hội, đặc biệt là nạn tham những và nạn lộng quyền ở giới cầm quyền.

Nhưng trái với các hành vi man rợ vô lối được cho thực thi mạnh bạo trong nước, nhà nước ĐCSVN lại tỏ ra rất khiếp nhược khi ở nước ngoài. Trước mặt các lãnh đạo hay nhân viên nhà nước của các nước khác, nhất là ở các nước phát triển, các lãnh đạo của ĐCSVN chỉ biết “Tỏ Ra Khúm Núm và Luôn Miệng Vâng Dạ” mà không thấy có ý kiến gì khác. Điều này chứng tỏ cái tinh thần khiếp nhược vô liêm sỉ “Trong Nước Thì Đàn Áp Người Dân, Ngoài Nước Thì Luồn Cúi Ngoại Bang” mà ĐCSVN vẫn cho tiến hành đến ngày nay.

Trước những việc làm đau buồn như vậy, ĐCSVN không biết, hay là không muốn biết, đó là những điều sỉ nhục đến thể diện quốc gia, và cũng là tội ác đối với đất nước và dân tộc mà tổ tiên chúng ta đã không bao giờ làm như vậy. Đối với họ, chỉ có việc duy trì quyền lực và quyền lợi cho ĐCSVN là quan trọng nhất, dù có phải sử dụng bất cứ thủ đoạn đê hèn nào kể cả việc giam nhốt hãm hại những người lên tiếng chỉ trích các việc làm sai trái của họ như trường hợp Cù Huy Hà Vũ.

Chắc chắn là ĐCSVN hiểu rằng việc họ có thể tạo dựng và duy trì được chế độ cộng sản độc tài chuyên chế ở trong nước cho đến ngày nay là do ở các yếu tố được Nga Hoa chi viện trước đây và ngày nay dựa được vào “cột trụ độc tài” của đàn anh Trung Quốc. Cho nên, bây giờ dù bị đàn anh Trung Quốc hiếp đáp trong việc lấn đất lấn biển, bắt bớ cướp bóc ngư dân Việt Nam, nhà nước ĐCSVN chỉ phải biết ỡm ờ phản đối và “nuốt bồ hòn làm ngọt”.

Nhưng rồi trong một tương lai sắp tới, khi mà chế độ độc tài chuyên chế của Trung Quốc phải cáo chung, hay là tình trạng đàn áp người dân trong nước lên đến mực độ “tức nước vỡ bờ”, thì việc sụp đổ của chế độ cộng sản độc tài ở Việt Nam nhất định không thể nào tránh khỏi. Cùng với những người đang bị giam giữ trong ngục tù cộng sản, người dân Việt ở trong và ngoài nước, ngoại trừ các thành phần thân cận và tay sai của các lãnh đạo ĐCSVN, đều ước mong cho Tự Do Dân Chủ đó mau sớm đến với đất nước và dân tộc.