Home Tin Tức Bình Luận Bùi Tín: kẻ đánh tráo lịch sử

Bùi Tín: kẻ đánh tráo lịch sử PDF Print E-mail
Tác Giả: Tống phước Hiến   
Thứ Năm, 08 Tháng 9 Năm 2011 06:36

Nên có lần lương tâm anh trĩu nặng, Nay cuối đời, hãy thức dậy đi anh (Trích từ TÔI MUỐN NÓI của Tống Phước Hiến)

Kính thưa quý vị trên diễn đàn,

         Bùi Tín

 Tôi viết bài thơ “TÔI MUỐN NÓI” cũng khá lâu, từ khi Bùi Tín từ Pháp qua Nam california và Bùi Tín được nói chuyện với đồng bào tỵ nạn cộng sản qua làn sóng của  đài phát thanh Liitle Sài gòn.

 Nghe theo lời khuyên của một số bằng hữu, tôi chưa phổ biến bài thơ nầy vì các bạn tôi cho rằng cần dùng Bùi Tín để “đâp” vô mặt bọn lãnh đạo đảng cộng sản. Nhận thấy lời khuyên nầy có phần đúng, sự khác biệt chiến tuyến hôm qua không có nghĩa là kẻ thù mãi mãi. Nếu hôm nay người bên kia nhận thấy con đường xưa của họ là con đường đầy máu lệ của dân tộc là con đường đưa đất nước đến hố diệt vong và họ quyết tâm giành quyền sống cho dân tộc, thì hôm nay họ là bạn đồng hành.  Nhưng tôi cũng  lưu ý các chiến hữu tôi rằng chúng ta đừng quên, chúng ta đã từng bị kẻ thù lợi dụng tấm lòng chơn chất, nhiệt tình đón chào và mở cửa nhà cho những người ngụy trá vào mà hậu quả là quê hương đã phải chịu biết bao thương hận. Do đó, chúng ta không được cả tin, phải cẩn thận.

Thế rồi với thời gian qua, chúng ta thấy gì:

1/  Phía cộng đồng tỵ nạn cộng sản: Cho phép Bùi Tín được sử dụng những phương tiện truyền thông để phát biểu những gì Bùi Tín muốn. Cho phép Bùi Tín được tham dự và phát biểu trong tất cả những buổi hội họp.

2/ Phía Bùi Tín: Lợi dụng những phương tiện ấy để phô trương và phê bình, “chỉ thị” như là :Chủ nghĩa Cộng sản vẫn còn là lý tưởng tốt đẹp, chỉ những kẻ đang lãnh đạo làm không đúng, hay chủ nghĩa cộng sản quá cao đẹp nhưng chưa thể áp dụng được vì quá sớm. Bùi Tín còn xấc láo xỉ vả những chiến sĩ Quốc Gia và gọi họ là “Kẻ chống cộng tới khuya”. Bùi Tín Kêu gọi hợp tác với bạo quyền cộng sản, cứu trợ cho thương phế binh cả hai “phía”. Đểu cáng hơn, Bùi Tín xúi dân tỵ nạn về gặp và trực tiếp phê bình thẳng với những tên đầu sỏ cộng sản. Bùi Tín làm như bọn nầy là loại người còn nhân tính – (Nếu thế, tại sao Bùi Tín lại “chạy đi “TỴ NẠN!?”).

Nhưng qua những bài viết của Bùi Tín, chúng tôi nhận thấy Bùi Tín cũng “vũ như cẩn” (vẫn như củ). Bài viết Bùi Tín không có gì lạ, thuộc loại “vô thưởng vô phạt”, thua xa những bài viết ở trong nước như  của  Bùi Minh Quốc, Nguyễn Duy, Hà Sĩ Phu hay của nhóm trẻ như BS. Phạm Hồng Sơn, LS Lê Chí Quang, Lê thị Công Nhân, Cù Huy Hà Vũ, Tạ Phong Tần, KS Đỗ Nam Hải, nhà văn Võ thị Hảo v...v...

Sau khi đọc “Hoa Xuyên Tuyết” của Bùi Tín và bài viết “Bùi Tín lạc đường vào lịch sử” của LS Đỗ Thái Nhiên, bài thơ :” Bùi Tín và Hoa Xuyên Tuyết” của Phạm Đức Nhì và bài:”Bùi Tín: Món Nợ Không Thể Trả” của GS Trần Đình Ngọc (những bài viết nầy, chúng tôi đã lưu lại trong trang blog cá nhân chúng tôi là :http://www.quehuongvaphannguoi.blogspot.com). Chúng ta đã “thấy” được Bùi Tín.

Mới đây, trong lúc tìm tài liệu bằng phương tiện điện toán, chúng tôi đọc được vài trang trong quyển “Mây Mù Thế Kỷ” của Bùi Tín. Và những trang nầy đã làm chúng tôi  phẩn nộ.  Chúng tôi xin trích một phần rất nhỏ (vì chưa đọc hết) để quý vị lại “thấy  thêm ” con người thật cũng như nhiệm vụ chính của Bùi Tín đang len lỏi trong cộng đồng tỵ nạn cộng sản của chúng ta.

1/ Về hai lá cờ biểu tượng của Quốc Gia và Cộng sản: Bùi Tín viết:

a/ Cờ  Việt công (màu máu đỏ với sao vàng):   Tôi (tức Bùi Tín) thấy lá cờ đỏ sao vàng đã có một thời kì oanh liệt. Đó là thời kì khởi nghĩa Cách mạng tháng Tám năm 1945, thời kì kháng chiến chống Pháp và trước đó còn tiêu biểu cho cả cuộc khởi nghĩa Nam bộ năm 1940... Nó có cả một quá trình lịch sử hào hùng và đi cùng với nó là bài quốc ca có tựa đề Tiến quân ca.[25] Nhiều người cho rằng, cần phải giữ lá cờ đỏ sao vàng vì nó tiêu biểu cho một thời kì lịch sử, được Quốc hội của nước Việt nam chấp nhận và được công nhận ở Liên hiệp quốc, là lá cờ chính thức làm lễ chào cờ khi đón các nguyên thủ quốc gia và thay mặt đất nước Việt nam trên trường quốc tế.

*/ Ý kiến chúng tôi: Bùi Tín tuyên truyền rằng  trong công cuộc kháng chiến chống Pháp, duy nhất chỉ có cộng sản. Bùi Tín đã lưu manh  phủ nhận các lực lượng Quốc Gia cũng như các anh hùng kháng chiến chống Pháp khác như Việt Nam Quốc Dân Đảng, Việt Nam Quang Phục…. phong trào Duy Tân…, các cuốc biểu tình đòi giảm sưu thuế, đòi ân xá, đòi trả tự do cho các nhà ái quốc đã bị thực dân Pháp giam cầm…. các vị anh hùng như các cụ Nguyễn Thái Học, Phan Bội Châu, Phan Châu Trinh…Thật ra, cộng sản  của Bùi Tín chỉ có mục tiêu duy nhất là chiếm đoạt quyền lực chính trị qua phương tiện khủng bố như:  Thủ tiêu, sát hại, đe dọa, dụ gạt. Bài Tiến quân ca là quốc ca của Bùi Tín còn bị ngay tác giả của nó là nhạc sĩ Văn Cao cho là quá xấu hổ vì quá tàn ác giống dã thú, không chuyên chở được ý thức và bản chất cao quý của Người Việt Nam như: ĂN GAN UỐNG MÁU dù là kẻ thù nhưng nghe ghê tỡm quá, phải không Bùi Tín!?

b/ Cờ Quốc Gia (Màu vàng và ba sọc đỏ): Bùi Tín viết :

Về lá cờ vàng ba sọc đỏ, nó được dựng lên dưới thời thực dân Pháp. Dưới lá cờ ấy biết bao nhiêu người chết oan uổng, mẹ tôi đã bị quân đội viễn chinh Pháp bắn chết. Hàng chục vạn người bị chết trong những cuộc càn quét của quân Pháp và lực lượng do Pháp xây dựng. Rồi sau này là những đợt "tố Cộng", "diệt Cộng", thực chất là giết những người yêu nước ở miền Nam. Theo số liệu của Lầu Năm Góc (Hoa Kỳ), hơn 20 ngàn người bị tử hình, ám sát trong thời kì "tố Cộng thực hiện kế hoạch "Phượng Hoàng". Phía bộ đội miền Bắc và "giải phóng" cũng có 28 ngàn chiến sĩ bị bắt ngoài mặt trận, bị giam trong các nhà tù mà lá cờ đó đại diện. Lá cờ ba sọc đỏ chưa hề chinh phục được tôi.

Nhiều người trước kia đã là viên chức cao cấp trong chính quyền miền Nam đã nói với tôi: “Chúng tôi muốn quên lá cờ vàng ba sọc đỏ đi vì nó tiêu biểu cho một chế độ quan liêu, quân phiệt, tham nhũng và thối nát, chúng tôi không muốn thừa nhận lá cờ ấy. Chế độ đó đã thất trận, thất trận do thối nát, thiếu sáng suốt, phải bô nước chạy ra nước ngoài". ở trong nước, đồng bào ta, kể cả những người từng sống trong chế độ Sài Gòn cũ, cũng không nuối tiếc và hy vọng gì về những người "quốc gia" ở nước ngoài, vì họ không tác động có hiệu quả đối với đất nước, trong khi phần đông họ chỉ cổ vũ hận thù và một thời gian còn có không ít người chủ trương dùng bạo lực.

*/ Ý kiến chúng tôi:

Lá cờ Vàng Ba Sọc Đỏ là lá cờ do Quốc Trưởng Bảo Đại tuyên bố trước quốc dân sau khi phía Quốc Gia đã áp lực buộc thực dân Pháp phải trao trả nền độc lập cho Dân tộc Việt Nam. Lá cờ vàng ba sọc đỏ tượng trưng cho thời kỳ tổ quốc  mới dành được độc lập,  không dính líu gì đến thực dân Pháp, nếu Bùi Tín không biết thì tội có thể giảm khinh, nhưng nếu Bùi Tín biết mà trâng tráo như thế thì Bùi Tín chỉ là một tên hèn hạ vì lưu manh đánh tráo lịch sử.

Cái lưu manh của Bùi Tín “mượn nhân vật thứ ba”, nhân vật hoang tưởng nhưng Bùi Tín cho đóng vai cao cấp của Quốc Gia để triệt hạ lá cờ vàng ba sọc đỏ biểu tượng cho chính nghĩa Quốc Gia Việt Nam. Bùi Tín biết là gian dối, nhưng vì cần phải chu toàn trách nhiệm phỉ báng lá cờ Vàng ba sọc dỏ, lá cờ Chính Nghĩa Việt Nam nên Bùi Tín phải muối mặt. Bằng vào câu viết nầy, Bùi Tín đã lộ rõ bộ mặt trá ngụy len lỏi và gây ung thối trong cộng đồng tỵ nạn cộng sản, nhưng không bao giờ, chắc chắn không bao giờ Bùi Tín có thể thực hiện được âm mưu nhơ bẩn đen tối đó dù có được hổ trợ từ bất cứ thế lực phản dân hại nước nào. Bùi Tín hãy nhớ trong đầu của Bùi Tín rằng:

Lá cờ Vàng ba  sọc đỏ nầy hiện nay đang được nhân loại (trừ đảng cộng sản và Bùi Tín) công nhận là: "LÁ CỜ TỰ DO VÀ DI SẢN (Heritage and freedom flag). Hiện chúng tôi chưa có số liệu cập nhật chính thức, nhưng tính đến ngày 31.8.2008 thì Lá cờ chính nghĩa Quốc Gia đã được công nhận (chỉ tính riêng tại Hoa Kỳ) là 14 tiểu bang, 7 quận hạt, 88 thành phố. Lá cờ vàng còn được đoàn thám hiểm cắm trên đỉnh Hy Mã Lạp Sơn, trên chiếc xe của đoàn quân chiến thắng liên quân do Hoa Kỳ lãnh đạo khi tiến vào Iraq, trên nhung phục của quân nhân Hoa kỳ gốc Việt, trên người của các võ sĩ Việt Nam khi đoạt được chiến thắng trên võ đài. Lá cờ Vàng còn được một số các địa phương trên thế giới công nhận. Lá Cờ Vàng vẫn còn hiện diện trên bàn tại cơ quan Văn Bút Quốc Tế, tại các diễn đàn nhân quyền. Lá cờ Vàng xuất hiện rất ngạo nghễ đối đầu với các phái đoàn ngụy quyền cộng sản khi đi chầu chực xin sỏ, chính lá cờ Vàng chính nghĩa của Tổ Quốc Việt Nam đã là những đòn sấm sét gây kinh hoàng khiến bọn lãnh đạo cộng sản Việt Nam phải cúi đầu chạy trốn, phải vào cửa sau, ra của hậu. Lá Vàng đã dẫn đầu trong các lễ hội, diễn hành Quốc tế như ngày văn Hóa thế giới tổ chức hằng năm tại New york, tại các đại hội giới trẻ của Hướng đạo, Gia Đình Phật Tử Việt Nam, Thanh sinh công của Thiên  Chúa Giáo, Hưng Đạo đoàn của Cao Đài, Thanh Niên Hòa Hảo, Tin Lành, tại các võ đường do người Việt điều hành. Lá cờ Vàng là nghi thức không thể thiếu trong mọi sinh hoạt của cộng đồng Việt Nam tỵ nạn cộng sản. Lá cờ Vàng đã hiện diện trong Bức Tường Đá Đen tưởng niệm 58 ngàn con yêu của Hoa Kỳ đã xả thân cho lý tưởng Hoa kỳ bảo vệ Tự Do. Lá cờ Vàng chính nghĩa đã tung bay tại các tượng đài chiến sĩ Việt Mỹ, Việt Úc như một sự xác nhận ghi công các con của Mẹ Việt Nam và các bằng hữu đã hiến dâng cuộc đời cho Mẹ Việt Nam được tồn sinh. Lá cờ Vàng hiện diện trên các tượng dài thuyển nhân như những giòng lệ của Mẹ Việt Nam thương tiếc các con của Mẹ và cũng là những phẩn hận của Mẹ Việt Nam với những đứa con công sản nghịch tử, bán cả cơ đồ của Mẹ, dã tâm tàn sát anh em.

Nếu Bùi Tín đừng quá nặng nề với ngôn ngữ như  Quốc Gia phải là đối trọng với cộng sản, và Bùi Tín vẫn còn là đệ tử của chủ nghĩa cộng sản thì Quốc gia phải là mục tiêu mà Bùi Tín cần tiêu diệt  thì chữ Quốc Gia trong trường hợp nầy có nghĩa là Tổ Quốc Việt Nam là lý tưởng chung của những người Việt Nam thề nguyền đem hết cuộc đời để cống hiến cho đại cuộc là: Việt Nam phải có tự do, phú cường, hanh phúc, toàn vẹn lãnh thổ và ngang hàng với các quốc gia trên thế giới. Lá cờ vàng ba sọc đỏ của Tổ Quốc Việt nam còn là nỗi hoài vọng tha thiết của toàn dân kể cả trong nước và nhất là giới trể. Bằng chứng là trong những ngày gần đây, trong nước có những truyền đơn khẩu hiệu chống kháng với cộng sản có lá cờ Vàng ba sọc đỏ, ngay trên các áo, mũ những thanh niên nam nữ đều tôn vinh lá cờ Vàng.

Chuyện mẹ Bùi Tín chết là do quân thực dân Pháp bắn chếtcó thật không, vì lý do gì không ai biết. Nhưng người Việt Nam ai cũng biết chồng của bà nầy là Bùi đằng Đoàn tức cha của Bùi Tín vốn đã từng hành nghề thông dịch viên cho thực dân Pháp (khoảng cách giữa một thông dịch viên và một điềm chỉ viên chắc cũng không nhau lắm). Chuyện Tây giết vợ ông Bùi đằng Đoàn thông dịch viên là chuyện trừng phạt giữa một tên chủ và một kẻ vì quyền lợi riêng cam tâm làm tôi đòi nô lệ cho giặc, tại sao Bùi Tín lại kết án lá cờ Vàng của chúng tôi?.

Như bất cứ quốc gia nào, VNCH cũng có tham nhũng. Nhưng tham nhũng không được khuyến khích, không được xem như hình thức phân chia “thực quả” như chánh sách cộng sản dùng tham nhũng để bảo vệ chế độ vì  thằng nào cũng nhem nhuốt, cũng nhơ bẩn nên tham nhũng dưới xã hội cộng sản là chuyện bình thường, không tham nhũng mới là bất bình thường. Thực tế đã chứng minh rằng sau 30.4.75 những viên chức, Sĩ Quan Quân Đội và Cảnh Sát Quốc Gia VNCH gần như hầu hết gia sản đều thanh sạch, vì vậy cộng sản của Bùi Tín mới có cơ hội đày ải họọ lên vùng heo hút để trả thù dưới tên “kinh tế mới”, nhờ thế đảng cộng sản Bùi Tín mói khuyến khích và đề ra chính sách cướp vợ, cướp nhà, cướp đất của những chiến sĩ Quốc Gia.Bùi Tín cần nhớ rằng  luật pháp Quốc Gia nghiêm trị tham ô để bình ổn xã hội. Bằng chứng là con cái của những viên chức cao cấp VNCH có lêu lổng ăn chơi sa đọa trác táng như con cái các viên chứa đảng cộng sản của Bùi Tín không?

Miền Nam chúng tôi thất trận năm 1975 đó là thế quốc tê. Chúng tôi đành phải chấp nhận thân phận nhược tiểu. Nhưng báo cho Bùi Tín và đảng thảo khấu của Bùi Tín biết rằng Người Quốc Gia chỉ thất trận chứ chưa thua cuộc. Thực tế đã dần dần chứng minh sức mạnh và chính nghĩa đang trong trong tay của chúng tôi. Nếu Người Quốc Gia chúng tôi không có sức mạnh thì Bùi Tín cần gì phải giả dạng phản đảng, và đảng của Bùi Tín cần gì phải khổ công nghiên cứu để thực hiện cái gọi là nghị quyết 36. Lịch sử nhân loại đã chứng minh rằng sự tồn tại của một Dân Tộc không phải ở chính quyền hay lãnh thổ mà ở Văn Hóa. Người Quốc Gia dù phải bôn đào lánh nạn cộng sản của Bùi Tín, nhưng không bao giờ quên trách nhiệm với Tiền Nhân, chúng tôi đã mang theo văn hóa. Con cháu chúng tôi vẫn nói tiếng Việt, vẫn viết tiếng Việt, những trường Việt Ngữ cuối tuần ngày một nhiều và số lượng học sinh ngày một đông. Gia phong lễ giáo Người xưa truyền dạy, tôn ty trật tự, nền nếp gia phong vẫn nguyên đầy. Những sinh nhật, húy kỵ, lễ tế, hội hè, tôn giáo chúng tôi giữ khuôn phép. Chúng tôi không muốn so sánh với cộng sản vì đã là cộng sản thì làm sao có văn hóa Dân tộc. Văn Hóa cộng sản là văn hóa đánh tráo mà Bùi Tín là kẻ có khá nhiều kinh nghiệm. Trong lịch sử, Việt Nam nhiều lần bị giặc Tàu đánh cướp lãnh thổ, đánh cướp mạng sống, biến người Việt thành dân nô lệ, nhưng cha ông chúng tôi vẫn không mất nước vì giặc thù không cướp được văn hóa của chúng tôi. Bùi Tín đừng đứng trên vị thế của kẻ thắng trận tạm thời, mà huênh hoang. Chuyện Bùi Tín khinh người quốc gia chúng tôi, chúng tôi không quan tâm. Chúng tôi chỉ lo ngại chính chúng tôi khinh chúng tôi, nhưng chuyện đó không bao giờ xảy ra, Bùi Tín đừng mơ.

Bùi Tín nham nhở độc ác khi viết rằng người tỵ nạn không tác động giúp ích gì với người trong nước. Vậy hỏi Bùi Tín Người dân trong nước cần gì?. Họ nghèo khổ, bịnh đau, học hành thì Người Quốc Gia rót hằng năm khoảng 8 tỷ mỹ kim. Sô tiền nầy trám mỏ đồng chí Bùi Tín thì người dân mới tạm yên thân và có cái bánh manh quần mà đã bị Bùi Tín và dồng chí Bùi Tín cưỡng đoạt. Người dân trong nước bịnh đau và cần học hành thì người Quốc Gia gởi tiền, thuốc, và người về  nhưng Bùi Tín và đồng chí Bùi Tín tham lam nhẩn tâm cướp đoạt và bắt bỏ tù những người chúng tôi nên sự viện trợ mang tính vừa nhân đạo vừa trách nhiệm trong tình đồng bào đành phải tạm ngưng. Vì quá tham tàn đảng của Bùi Tín đã phạm thêm tội ác. Người trong nước bất khuất đứng dậy đối diện với bạo quyền cộng sản thì Người Quốc Gia chúng tôi là hậu phương lớn, là chỗ dựa vững chắc. Bất cứ hành động côn đồ nào của đảng Bùi Tín với người anh em chúng tôi trong nước là ngay lập tức các giới chức cao cấp của các quốc gia mà chúng tôi sinh sống đều biết và đều có phản ứng thuận lợi cho công cuộc đấu tranh đòi quyền sống và đều làm viên chức cộng sản phải đê hèn cúi mặt. Ai đã tạo ra sức mạnh ấy?: Chính chúng tôi,! Ai đã làm cho cộng sản cúi gầm mặt trước Quốc tế? – Chính chúng tôi! Ai đã cởi trói nỗi sợ hải của người dân? – Chính chúng tôi. Vâng, chính chúng tôi những người Quốc Gia đang tỵ nạn chính trị , chúng tôi đang theo đuổi và quyết hoàn thành trách nhiệm với Tiền Nhân là phải lấy lại Giang sơn. Nếu thế hệ chúng tôi chưa xong thì con, thì cháu…chúng tôi sẽ lấy lại. Người Quốc Gia chúng tôi tin chắc như thế. Muôn đời, lời thề nguyền lấy lại giang sơn từ tay ác đảng cộng sản của Bùi Tín vẫn sắc son dù phải chấp nhận phong ba bảo tố.

Mục đích của lá cờ đỏ là uống máu nhân dân và tổ quốc Việt Nam cho đảng cộng sản được  sung mãn quyền lực, thế lực và tài lực (xin vào trang web “nó kìa” để thấy tội ác của cộng sản) và Bùi Tín đã có mặt, đã tận tâm tận lực phục vụ cho đảng cộng sản và Bùi Tín cũng đã vấy máu ăn phần khi Bùi Tín được dẳng cộng sản chia phần với vị trí là một trong những kẻ lãnh đạo đảng cộng sản.

Chúng tôi tự thấy không cần chinh phục Bùi Tín, một kẻ điêu ngoa giả trá. Bùi Tín chưa xứng đáng được đứng chung trong hàng ngũ tỵ nạn, Bùi Tín cần chứng tỏ nhân cách ngay thật, không trí trá giảo hoạt, không kiêu căng ngạo mạng , biết phẩn nộ trước cái ác, biết binh vực cái thiện và nỗi xót xa khi dân tộc đang quằn quại dưới ách cùm cộng sản. Phải biết hiểm họa mất nước . thì Bùi Tín mới co cơ may có mật trong hàng ngủ ty nan chúng tôi.

2/ Tự đề cao cá nhân: Bùi Tín tự cho Bùi Tín chiến sĩ yêu nước để  ngụy biện, để vinh danh những tên cộng sản tham tàn khát máu mà thời gian qua chứng minh bọn cán binh, cán bộ cộng sản chỉ là những tên tay sai bán nước. Bọn nầy được người dân trong nước mô tả:” hèn với kẻ thù, tàn ác với dân”. Bùi Tín viết:

Như tôi( tức Bùi Tín) đã nói, rất đông đảo người cộng sản, khi gia nhập đảng không phải là để xây dựng chủ nghĩa cộng sản, mà trước hết là để giành độc lập cho đất nước.

Trong hàng ngũ những người cộng sản, có nhiều người vào đảng chỉ vì yêu nước và ý thức quốc gia, có tinh thần đấu tranh cho độc lập. Rất nhiều người trên danh nghĩa là "cộng sản", nhưng có ý thức quốc gia sâu sắc. Họ vào đảng, ra mặt trận, chịu đựng những hy sinh, hiểm nghèo và tận tụy phục vụ nhân dân. ý thức đó xuất phát từ tinh thần yêu nước và bao trùm tất cả tinh thần của họ vẫn là đấu tranh giành độc lập cho đất nước khỏi sự chiếm đóng của nước ngoài.

*-Ý kiến chúng tôi: Vụ đấu tố cải cách ruộng đất đã giết chết hơn 500.000 gười dân vô tội. Vụ Nhân Văn và Giai Phẫm đã đày ải những văn tài ái quốc và di lụy hàng ngàn gia đình phải sống dưới đáy tận cùng xã hội. Những cách phân chia giai cấp để cướp xương máu người dân như bệnh viện, trường học, tem phiếu, các loại hợp tác xã, chế độ đặc táo, tiểu táo, trung táo, đại táo; các loại “chợ” như “chợ Tôn Đản, Vân Hồ, Đồng Xuân, Hàng bè…” và vô số những bất công nghiệt ngã khác thì Bùi Tín là kẻ đại diện cho những tên cộng sản “ mà Bùi Tín gán cho là “yêu nước” ở đâu? Bùi Tín có ý niệm gì  về yêu nước không? Theo tôi là “Không”. Bùi Tín và những đảng viên cộng sản chính là  những kẻ  hưởng đủ mọi quyền lợi trên tầng cao trong chế độ cộng sản, chỉ là những kẻ HÈN.

Riêng cá nhân chúng tôi xin kính phục lòng yêu nước và tiết tháo của nhà thơ Hữu Loan tác giả bài thơ tuyệt tác “Màu Tím Hoa Sim”, ông đã khinh ghét cộng sản và chấp nhận đòn thù hèn hạ của cộng sản. Ông vào cuộc kháng chiến với tấm lòng ái quốc chân chính. Thi sĩ Hữ Loan chấp nhận nghèo khổ chứ không chấp nhận hèn hạ như cha con Bùi Tín để ông được sống trọn vẹn sống đàng hoàng và sống cao quý của KẺ SĨ.

3/  Đối với nỗi thống hận của người dân: Bùi Tín hèn nhát chạy trốn. Bui Tín viết:

Cũng tại cuộc họp ấy, có một chị đến chỉ vào mặt tôi và trút tất cả hận thù vào tôi, vì chị ta có mẹ và một người con bị chết trên biển trong khi vượt biên ra nước ngoài. Tôi đề nghị tất cả mọi người bình tĩnh để nghe. Chị ta nói gần như tố khổ và sau khi xong câu chuyện, tôi có nói rằng tôi rất thông cảm với một người như chị đã mất con, mất mẹ. Nhưng cá nhân tôi không chịu trách nhiệm, không liên quan trực tiếp đến hậu quả bị thảm ấy.

*/ Ý kiến chúng tôi: Bùi Tín yêu cầu mọi người bình tĩnh để nghe, Bùi Tín cho rằng người dự khán sự tố cáo đó đã binh vực cho Bùi Tín chăng ? Tôi cho là không, họ căm thù cộng sản mà hôm ấy Bùi Tín là tên đại diện. Bùi Tín cho hành động của người phụ nữ nầy là tố khổ!. Bùi Tín đừng hiểu chữ tố khổ của Bùi Tín dùng đồng nghĩa với tố khổ của băng đảng Bùi Tín đã dùng trong thời kỳ cải cách ruộng đất năm 1956 nhé. Đây không là tố khổ là mà CÁO TRẠNG Bùi Tín đừng lấp liếm dùng chữ để chạy trốn bản án lịch sử mà băng đảng Bùi Tín phải bị tuyên phạt. Bùi Tín suốt gần như hết cả cuộc đời, đem hết tâm sức phục vụ cho cộng sản, Bùi Tín là kẻ đại diện cho bọn việt gian cộng sản ủi sập cánh cửa Dinh Độc Lập biểu tượng cho Miền Nam TỰ DO, Bùi Tín là kẻ chỉ huy trong đoàn quân xâm lăng Campuchia, là Phó Tổng biên tập nhật báo Nhân Dân, tờ báo chính thức của đảng thì tại sao Bùi Tín lại vô can, không trách nhiệm về những tang tóc thống hận của nhân dân Việt nam được? Nếu chia phân tỷ lê thì tỷ lệ trách nhiệm của Bùi Tín cũng thuộc hạng cao cấp!

4/ Về nguyên nhân cuộc chiến xâm lăng của cộng sản Bắc Việt tấn công VNCH: Bùi Tín viết:

Sau hiệp định Giơ-ne-vơ năm 1954, lẽ ra cả nước đã có tổng tuyển cử vào tháng 7-1956 để thống nhất đất nước. Miền Nam và Pháp, Mỹ đều không muốn thi hành điều khoản ấy vì vào lúc ấy uy tín của chính phủ Kháng chiến ở Hà Nội còn mạnh trong phạm vi cả nước. Ai cũng đoán nếu có bầu cử với kiểm soát quốc tế thì ông Hồ Chí Minh sẽ thắng. Ngay sau đó, chính phủ Ngô Đình Diệm thực hiện các chiến dịch tố cộng, diệt cộng, với sắc lệnh 10-59, đưa máy chém khắp các vùng để trừng trị lực lượng cộng sản đang ẩn dấu trong dân. Hà Nội gọi đó là cuộc chiến tranh một bên trong các tài liệu tổng kết.

Các chiến dịch tố cộng ở đồng bằng sông Cửu Long, ở khu 5, bắt vợ con những người "cộng sản" (thật ra phần lớn chưa, hoặc không phải cộng sản, chỉ là người kháng chiến chống thực dân Pháp) bỏ tù những người chồng đi tập kết ra Bắc; những người kháng chiến cũ, gia đình họ bị quản thúc, kiểm soát gắt gao, gây nên một không khí rất căng thẳng. Họ bắt buộc phải tự vệ... Có nơi họ tự động đào súng lên lập tổ chức canh gác, chiến đấu để tự bảo vệ. Thế là nổ ra các cuộc chiến đấu do những người kháng chiến cũ nằm vùng chỉ huy, được gọi là các cuộc đồng khởi …”chống Cộng", "diệt Cộng", thực chất là giết những người yêu nước ở miền Nam. Theo số liệu của Lầu Năm Góc (Hoa Kỳ), hơn 20 ngàn người bị tử hình, ám sát trong thời kì "tố Cộng thực hiện kế hoạch "Phượng Hoàng". Phía bộ đội miền Bắc và "giải phóng" cũng có 28 ngàn chiến sĩ.

*- Ý kiến chúng tôi:

- Hiệp định Geneve là sự thượng lượng riêng lẻ giữa kẻ xâm lăng cướp nước là thực dân Pháp với Tàu cộng và đế quốc Liên sô mà cộng sản Việt Nam chỉ là tên tay sai phải thực thi mệnh lệnh của chủ. Chính phủ Quốc Gia Việt Nam và Hoa Kỳ với tư cách là cường quốc nhân chứng đã không ký vào bản văn bán nước nầy thì làm sao Chính quyền Quốc Gia phải thi hành và thi hành với tư cách gì. Cộng sản vốn là tay sai đế quốc đỏ, còn Quốc Gia Việt Nam thì không, luôn luôn có tư cách và tư thế của Quốc Gia có chủ quyền. Vụ phản công Mậu Thân, mùa hè đỏ lửa, Bình Long, Hải chiến Hoàng sa và cuộc quyết chiến vào những ngày cuối tháng 4/1975 đã hùng hồn minh chứng sứcđề kháng chống cộng của Miền Nam Việt Nam.

- Luật số 10/59 chỉ xử phạt bọn cộng sản nằm vùng gây bất an trong  đời sống vốn đã ổn định, và phá hoại sự phát triển quốc gia (Bùi Tín, hãy nghe bản nhạc của Phạm Duy diễn tả sự căm ghét của nhân dân Miền Nam với cộng sản nằm vùng như sau; “Bọn cộng sản (nó) nằm vùng, nó khủng bố người hiền lành, làm kinh hoàng đời sống nông thôn – quyết không dung quân gian tham, quân giặc tham tàn. Quyết nung sôi trong tim gan uất hận tràn dâng… xin lỗi, chúng tôi không nhớ tên bài hát, và cũng không nhớ hết bài hát; chúng tôi cố công tìm và muốn giữ lại bài ca lẫn bản nhạc nầy nhưng vì khả năng giới hạn nên chưa tìm được. kính mong vị nào có khả năng chuyển tải trên mạng lưới dưới dạng mp3 và cả lời ca thì thật biết ơn vô cùng.) Luật nầy không lê máy chém như tên việt cộng Bui Tín vu cáo mà bị can được đưa xử công khai tại tòa án với đầy đủ các thủ tục tố tụng gồm luôn luật sư bào chửa. Thậm chí nếu bị kết tội, bị can cũng có thể xin chuyển qua hồi chánh. Chính quyền Quốc Gia Việt Nam còn có chương trình nôm na gọi là “đầu thú” nghĩa là dứt khoát với cộng sản, sống bình thường và lương thiện. Nếu bị cộng sản đe dọa thì chính quyền Quốc Gia bảo vệ di chuyển nơi cư ngụ, nếu không nghề nghiệp thì được huấn nghệ, giúp vốn, giúp nhà, giúp đất canh tác, con cái vẫn đi học như bình thường. Sau ngày quốc biến 30.4.1975 biết bao nhiêu cuộc trùng phùng trong đau nhức. Đoàn tụ trong cảnh cha là viên chức cao cấp cộng sản và con là viên chức cao cấp Quốc Gia và đa phần chỉ sau vài lần gặp mặt thì “dường ai nấy bước” vì kẻ bán nước hại dân cộng sản làm sao chung đường với chiến sĩ VNCH chiến đấu  vì Quốc Gia vì Dân Tộc.

Chúng tôi không rõ là có bao nhiêu kẻ “tử vì đạo cộng sản” do đạo luật 10/59 xử phạt, nhưng tôi thấy rõ nhất là bọn cán bộ nằm vùng đã giết người rồi chặt đầu cắm cọc trên đường đi hay cột tóc của thủ cấp nạn nhân trên các cành cây. Nạn nhân bị bọn cán bộ cộng sản nằm vùng không phải tất cả  là viên chức chính quyền Quốc Gia mà đa phần những nạn nhân nầy có thân nhân phục trong Chính quyền và Quân đội, Cảnh sát Quốc Gia, thậm chí chỉ vì thù riêng như muốn cướp vợ, cướp người yêu, mượn tiền, giựt nợ, tranh đất, cải lộn…tội ác của những tên cán bộ cộng sản nằm vùng ngút ngàn, oan khiên uất hận lên đến nghìn trùng thăm thẳm trời xanh.

Bùi Tín đừng vu cáo luật số 10/59 giết Người Kháng Chiến. Danh từ Kháng chiến là của người Quốc Gia, chính Bùi Tín cũng đã xác nhận rằng những người kháng chiến không ai có lý tưởng cộng sản cả. Nhưng về sau, một số người khinh tởm cộng sản bỏ về vùng Quốc Gia kiểm soát, số còn lại hoặc  trở về dân giả, hoặc nín thở chờ cơ hội hồi chánh hoặc chạy theo cộng sản và bọn nầy vô cùng gian ác côn đồ lưu manh thượng hạng ngoại hạng.

Trừ cộng sản ác ôn côn đồ khủng bố ra, không một ai đã tham chiến chống Pháp bị luật nầy chi phối.

Viết đoạn nầy, Bùi Tín đã lưu manh ngầm đưa ý niệm rằng cộng sản mới kháng chiến chống Pháp thật. Chính quyền Quốc Gia là kẻ theo Pháp nên trả thù kháng chiến.

Bùi Tín đã hèn hạ vu cáo và đánh tráo lịch sử.

Kẻ gian dối không thể gian dối lâu được đó là sự thật là kinh nghiêm. Bùi Tín đã tự tố cáo bản mặt gian manh khi Bùi Tín viết:” có nơi họ tự động đào súng lên…và do cán bộ nằm vùng  chỉ huy…” rõ ràng rằng , nếu không có luât10/59 thì đảng của Bùi Tín cũng khuấy động Miền Nam vì đó là quyết định của quốc tế đỏ cộng sản. Đảng bán nước giết dân của cộng sản Bùi Tín không lẻ chôn sung, gài cán bộ nằm vùng  để …“vui chơi”!.

- Kế hoạch Phụng Hòang mang hình ảnh con chim phụng hoàng mổ côn trùng để bảo vệ cây  trồng và đất trồng. Kế hoạch nầy được cố Tổng Thống VNCH Nguyễn văn Thiệu ban hành vào khoảng tháng 10/1969 nghĩa là sau khi cộng sản Bắc Việt công khai xâm lăng VNCH với sự nội ứng của bọn nắm vùng dưới tên gọi là Mặt Trận Dân Tộc Gải Phóng Miền Nam Việt Nam. Luật số 10/59 và Kế hoạch Phụng Hoàng không phải là một mà là hai phương tiện chống lại sự xâm lăng và khủng bố của Việt cộng.

 5/ Chuyện phải làm đối với chiến hữu và đồng bào: Bùi Tín mộng du, tưởng rằng đang còn mang lon đại tá ngụy quyền cộng sản và đang chỉ thị cho thuộc cấp của Bùi Tín. Xin hãy đọc đoạn văn Bùi Tín viết lúc còn đang say ngủ:

Việc giúp đỡ ở trong nước là một việc rất nên làm, như quỹ quyên góp đỡ đầu những học sinh học giỏi, đỡ đầu những mầm non văn hóa, văn nghệ, thể dục thể thao, giúp anh em thương binh ở cả hai bên, (nhất là ở phía Việt nam Cộng hòa không được nhà nước quan tâm giúp đỡ), trại trẻ em mồ côi duy trì, bảo tồn những di tích lịch sử, văn hóa ở các địa phương, mà ngân sách ở trong nước chưa có đủ. Việc làm này rất có lợi, cho dù có thể bị cắt xén, lấy mất chút ít vì tham nhũng, nhưng ai đã cho tiền thì phải được quyền kiểm soát xem những đồng tiền đó phát huy tác dụng đến đâu.

*Ý kiến chúng tôi: Hãy cho Bùi Tín ngửi mùi nước đái quỷ để Bùi Tín thức giấc. Bùi Tín đang dung loại văn “chỉ thị” để nói chuyện với những người hơn hẳn Bùi Tín về nhân cách, đạo đức, tài năng và kiến thức. Chỉ có kẻ hoang tưởng mộng du như Bùi Tín mới dám viết giọng trịch thượng như thế, nếu không mơ ngủ thì Bùi Tín là loại Trọc phú kiến thức và quyền lực. Nghĩa là Bùi Tín chẳng có bất cứ gì về kiến thức lẫn quyền lực mà cứ mơ màng tưởng mình có nhiều, có đủ để “nhát ma” thiên hạ” chơi.

- Ai hỏi Bùi Tín việc giúp đỡ hay không cần giúp đỡ mà Bùi Tín nói cần hay không cần – rõ khỉ!

- Đỡ đầu giúp đỡ mần non văn nghệ, thể dục ư? Trẻ em trong nước đa phần lao vào cuộc mưu sinh, các em phải đi bán vé số, đánh giày, thu lượm các đồ phế thải để bán cho những đại lý thu mua tái chế xuất, thậm chí còn bị bán cho các động ấu dâm. Những trẻ được đến trường một ít là con nhà bình thường còn đa phần là con cán bộ cộng sản. Chính sách của cộng sản là ngu dân bằng cách đặt rào cản ở cửa học đường như thu học phí, lệ phí, học thêm (kể cả các lớp từ mẩu giáo), tiền thu theo ý muốn của quan chức cộng sản như sửa trường, trồng cây, phụ giúp quỷ trường học v...v…Sau ngu dân là hèn hóa bằng hình thức tuyển dụng, chế tài hành chánh, kỷ luật v…v…Làm gì có nầm non nầm già trong chế độ cộng sản? Có chăng là con cháu của bè lũ thuộc tập đoàn thái thú cộng sản. Bùi Tín từng ở trong bọn chúng ra , sao Bùi Tín không biết? Bùi Tín biết, nhưng Bùi Tín bất lương.

Tội ác phá tan tành thế hệ tương lai đất nước của đảng cộng sản và Bùi Tín đã từng góp phần là tội ác tày trời. Toàn dân Việt Nam, phải góp sức lật đổ bạo quyền cộng sản để mọi công dân ngang bằng nhau (ít nhất là cũng tương đối chứ không đẳng cấp như xã hội do cộng sản thống trị). Hãy giúp cho các em có phương tiện sống để không trở thành hoặc nạn nhân hoặc công cụ cho cộng sản sai khiến như bọn xã hội đen hiện nay. Giúp các em, nhưng bằng phương pháp riêng chứ không qua tay cộng sản. Tôi đã chứng kiến những trẻ em nghèo khổ, bị cộng sản tập trung bắt nhận quà tặng và tiền của một cuộc từ thiện do người nước ngoài và từ nước ngoài ưu ái an ủi các em. Nhưng khi phái đoàn khuất dạng thì bọn cộng sản bắt buộc các em phải giao nạp lại cho chúng. Hình ảnh nầy chắc chắc Bùi Tín biết, nhưng vì nhiệm vụ và vì bất lương Bùi Tín phải  dối trá tuyên truyền.

- Giúp thương phế binh VNCH, đó là chuyện nội bộ riêng tư của chúng tôi. Ác đảng cộng sản mà Bùi Tín là thành viên đừng đóng kịch giả nhân giả nghĩa!, không cần sự xum xoe của Bùi Tín. Chỉ có mù, Bùi Tín mới không thấy tình chiến hữu của anh em chúng tôi, những người đã đã cùng nhau chia gian truân trận mạc, chia tử sinh no đói buồn vui trong một chiến hào ngăn chận quân thù cộng sản Bùi Tín, giữ gìn từng thước đất quê hương. Nhưng định mệnh cá nhân hòa chung định mệnh quê hương, chúng tôi san xẻ chia nhau thống hận. Lẻ ra, những buổi đại nhạc hội “Cám ơn Anh”, những cuộc quyên góp cho tình chiến hữu phải làm cho Bùi Tín suy nghĩ. Đó là chính nghĩa, là tình người, là niềm tin Tổ Quốc trường tồn. Bùi Tín hỏi xem đồng bọn Bùi Tín và ngay cả Bùi Tín đã làm gì cho những thương phế binh nạn nhân của Bùi Tín và tập đoàn Bùi Tín!

Chúng tôi, những người Quốc Gia không cần Bùi Tín thương hại, sẽ căm hờn Bùi Tín hơn nếu Bùi Tín vẫn cứ mất dạy cao ngạo như thế nầy! Chúng tôi không thù ghét những thương phế binh  cộng sản, những kẻ đã từng hăng máu thề:” ĂN GAN UỐNG MÁU” chúng tôi, vì chúng tôi hiểu họ kém cỏi, dốt nát và thừa hèn hạ nhưng thiếu khí phách, thừa kiêu căng nhưng thiếu nhân cách vì họ bị Bùi Tín và tập đoàn cộng sản lừa bịp. Nhưng chiến hữu chúng tôi là trên hết và trước hết. Bùi Tín có thấy những thương phế binh VNCH anh em của chúng tôi dìu thương phế binh đồng chí của Bùi Tín đến Chùa Liên Trì của Hòa Thượng Thích Không Tánh và thĩnh cầu Ngài cho người nầy phần quà không? Bùi Tín có thấy khi người thương phế binh cộng sản đến xin phần thì anh em thương phế binh VNCH của chúng tôi rút bớt phần san sẻ cho người anh em ngày xưa từng là kẻ tử thù trên chiến địa không? Bùi Tín và đồng chí Bùi Tín có biết ngay trong thời chiến tranh, giữa chiến trường người lính VNCH tiếp nước và cỏng thương binh đồng chí Bùi Tín về khu vực cứu thương, và nơi đây, bàn tay nhân ái của những quân nhân Bác Sĩ VNCH không xem họ là kẻ thù mà là đồng loại là đồng bào không?  Người Lính VNCH kế thừa truyền thống và nhân cách  Việt Nam. Tư cách và nhân phẩm của Bùi Tín đâu khi miệt thị VNCH chúng tôi. Bùi Tín không biết hay Bùi Tín bất lương khi thi hành nhiệm vụ trá ngụy?.

Bùi Tín quá nóng lòng moi tiền cộng đồng tỵ nạn cộng sản nên Bùi Tín ló mặt gian xảo:

 Việc trùng tu  di tích là việc của cộng sản, công sản thu thuế dân thì cộng sản phải làm. Thế nào là ngân sách đủ? Không có quốc gia nào tư cho là có đủ ngân sách. Người lãnh đạo cũng như người nội trợ phải “liệu cơm gắp mắm” , chia ngân sách ra nhiều phần tỷ lệ khác nhau để điều hành guồng máy quốc gia, cái gì thiết yếu thì nhiều, cái nào không là sinh tử quốc gia thì ít hơn, nhưng không được bỏ sót. Thực tế thì Liên Hiệp Quốc qua Unesco đã tài trợ cho cộng sản  để trùng tu nhiều công trình nhưng đảng của Bùi Tín có lời nguyền “không cho dollars rơi rớt ngoài tíu tham nên mới sinh ra sáng kiến cement cốt tre, nhận bàn giao và kiểm tra công trình tại bàn nhậu. Túi tham cộng sản không đáy. Bùi Tín không biết thật hay Bùi Tín làm quản cáo viên ăn chia hoa hồng. Nếu cộng sản phân cho Bùi Tín làm “Tiếp Thị” (marketing) móc túi dân tỵ nạn cộng sản thì Bùi Tín chưa chưa đủ khả năng.

 a/ Chấp nhận cho đồng chí của Bùi Tín tham nhũng, túi tiền chúng phình ra theo tỷ lệ nghịch túi tiền cộng đồng tỵ nạn xẹp lại và cái bụng dân nghèo vẫn lép kẹp không thay đổi. Người Tỵ nạn chúng tôi có đủ kinh nghiệm về những gì mà đảng cộng sản mà Bùi Tín là đảng viên nói và làm.

 b/ Bùi Tín giở trò lưu manh cộng sản dạy cho Bùi Tín từ thuở Bùi Tín ăn cháo lú rằng “Dân Biết, Dân Làm, Dân Kiểm Tra!”, bây giờ thì tuổi đời tuổi đảng không giúp gì hơn ngoại trừ Bùi Tín thay mấy chữ và viết lại cho hợp vói hoạt cảnh bì bịp là: “tỵ nạn cộng sản biết, tỵ nạn cộng sản làm và tỵ nạn cộng sản kiểm tra”. Nghe cũng vui tai đấy, Bùi Tín nhận chỉ thị đảng của Bùi Tín tìm cách tuyên truyền để vắt cạn kiệt hầu bao dân tỵ nạn, nhưng khả năng Bùi Tín chỉ có thế, nên Bùi Tín đang diễn vai hề vừa dở vừa ác.

Vẫn câu hỏi trên, nếu bọn lãnh dạo của Bùi Tín chấp nhận kiểm soát thì cộng sản đã là dân chủ rồi, thì Bùi Tín còn đi “tỵ nạn” làm gì.?

6/  Với Nguyễn cao Kỳ là nhân vật lãnh đạo cuộc chiến của người Quốc Gia chống lại cộng sản Bắc Việt xâm lăng, nay vì nhu cầu áo cơm địa vị đã hèn hạ về quỳ mọp với bọn quỷ đỏ : Thì Bùi Tín “nói leo” bằng loại ngôn ngữ mất dạy rất trịch thượng:

Việc phê phán một ông tướng từng là Chủ tịch ủy ban Hành pháp ở Miền Nam có ý hòa hợp và hòa giải giữa người Việt với nhau, hoặc việc lên án một bà ủy viên hội đồng địa phương ở úc đề xuất ý kiến kết nghĩa với một quận ở thành phố Hồ Chí Minh... mang tính chất thóa mạ, chụp mũ.

 *- Ý kiến chúng tôi: Bùi Tín là kẻ bên kia bờ chiến tuyến trong chiến hào của tội ác, chiến hào của bọn hại dân bán nước. Nguyễn Cao Kỳ và chúng tôi trong chiến hào Vệ Quốc. Nhưng có sự tình cờ lịch sử, Nguyễn cao Kỳ có cơ may lãnh đạo chúng tôi. Kinh nghiệm người xưa đã có rằng:” Gia bần tri hiếu tử, quốc biến ngộ trung thần” , “Trường đồ tri mã lực” , “họa hổ họa bì, nan họa cốt - Tri nhân tri diện, bất tri tâm”, “dò sông, dò biển dễ dò - Mấy ai lấy thước mà đo lòng người”. Chúng tôi rất khổ tâm, lịch sử chiến đấu của Người Quốc Gia tủi nhục khi có hèn tướng Nguyễn cao Kỳ. Do vậy Bùi Tín không có tư cách gì trong việc nội bộ của chúng tôi. Vả lại, những lời khuyên can, kết án của chúng tôi với Nguyễn cao Kỳ là đúng sự thật, không có gì sai sót. Điển hình là tập đoàn cộng sản bán nước, hèn mọn trước mũi giày xâm lăng của bọn giặc Tàu cộng, cảnh oan trái căm hờn phẩn hận của dân oan, cảnh các tôn giáo bị đàn áp khóc liệt, cảnh các cuộc biểu tình chống Tàu cộng xâm lăng bị bắt bớ tù, cảnh tha hóa xã hội. cảnh tham ô nhũng lạm cộng sản,  đã có rất lâu trước khi Nguyễn cao Kỳ xuống thọ hình tại âm ty, Nguyễn cao Kỳ đã không dám có “ý Kiến” mà còn tôn vinh chúng  mỗi khi Nguyễn cao Kỳ có cơ hội. Nỗi đau nhục nầy là của chúng tôi,  Bùi Tín không được hỗn láo nói leo.!

Tóm lại,

 Nhiệm vụ của Bùi Tín là đánh tráo lịch sử:

1/ Biến cộng sản Việt Nam từ tập đoàn mang  “lý tưởng “ bán nước trở  thành kẻ có công kháng chiến và chủ nghĩa cộng sản mang lại cho Việt Nam thảm họa trở thành vì quá cao đẹp mà chưa thực hiện được”.

2/ Ngụy biện cho trách nhiệm và tội ác của đảng cộng sản và tập đoàn thảo khấu cộng sản thành chỉ là tội của một nhóm lãnh đạo hiện nay và Bùi Tín vô can và hơn thế nữa Bùi Tín là kẻ có công.

3/ Ngụy biện sự xâm lăng của cộng sản là chính nghĩa và lên án những phương thức chống lại sự xâm lăng cộng sản bảo vệ sự an toàn và phát triển của VNCH.

4/ Kiêu ngạo tôn vinh lá cờ cộng sản nhuốm máu dân tộc và miệt thị lá cờ Chính nghĩa Quốc Gia Việt Nam.  Nguy hiểm hơn, sự khiêu khích gây hấn nầy của Bùi Tín lại diễn ra tại nơi người tỵ nạn cộng sản sinh sống.

5/ Hỗn láo xen vào chuyện nội bộ của Người Quốc Gia khi Người Quốc Gia khai trừ tên phản bội Nguyễn cao Kỳ về cúi mọp trước mũi giày bọn cộng sản và hèn nhát bất nhân trước nỗi thống khổ của người dân trong nước.

6/ Không những hèn nhát đổ thừa trách nhiêm tội ác cho đồng bọn, Bùi Tín còn muốn biến mình thành lãnh đạo, kẻ “bề trên” của Người tỵ nạn đảng  của Bùi Tín.

Chúng tôi kính xin quý vị, dứt khoát không cho phép tên Việt gian Bùi Tín được thực hiện vai trò kẻ đánh tráo lịch sử.

Để  kết thúc  bài viết, chúng tôi kính gởi bài thơ sau đây:

TÔI MUỐN NÓI

Tống phước Hiến

Tôi muốn nói: Ðảng Cộng-Sản Việt-Nam,

Là đảng cướp, đã lừng danh tham ác.

Ðang là kẻ gieo điêu linh tan tác,

Vẫn say mèm với bữa tiệc đầu lâu.

 *

 Hỡi những kẻ trong biển máu ngập sâu,

Từng hí hửng súng gươm theo đảng tặc.

Cũng đã từng lưu manh núp bóng giặc,

Từng hung hăng bằng trọn ván cờ gian.

 *

 Tôi muốn nói, từ đáy vực lầm than,

Triệu vong linh, triệu nỗi niềm oan khuất.

Gọi anh ơi : Ðừng giở trò ma thuật,

Ðừng gây thêm thống hận với non sông.

 *

 Tôi muốn nói : Vì nòi giống chung cùng,

Vì mệnh nước, vì tồn vong Ðất Tổ.

Máu Cha Ông trên luống cày lao khổ,

Hãy quay về bằng chút sót lương tâm.

 *

 Ðừng khâm liệm thuở hèn nhát âm thầm,

Ðã đồng lõa bọn gian nhân hiệp đảng.

Hãy thức dậy chút lương tri lảng vảng,

Ðể an lòng trước giây phút lâm chung.

  

Vứt đi anh, những lý luận vi trùng,

Hãy rút bỏ những lưỡi dao ti tiện.

Và liệng đi những dối gian ngụy biện,

 Cho hồn về trong trắng thuở thơ ngây.

 

 Ðừng “Hoa xuyên tuyết”, “Ðêm giữa ban ngày”,

Ai “Quốc-Hội”, anh gọi ai là “Mẹ”?

Hãy hổ thẹn “Chia tay ý thức hệ”,

Ðừng lập lờ, đừng đánh lận quanh co.

 *

 Rồi mai đây khi áo ấm cơm no,

Hãy sung sướng, cùng toàn dân hợp lực.

Cùng rộn ràng Quê hương vàng nắng rực,

Anh mỉm cười đã dứt khoát tà đen.

 *

 Tôi muốn nói: Thuở sa đọa, yếu hèn,

Ðịa vị, quyền uy – làm anh nín lặng.

Nên có lần lương tâm  anh trĩu nặng,

Nay cuối đời, hãy thức dậy đi anh