Hội thơ nhiều người viết...
Tháng Tư Buồn Tháng Tư Một Chín Bảy Mươi Lăm Hồng thủy nhận chìm nước Việt Nam Ác quỷ xua quân tràn cửa ải Ngạ vương lùa thú chiếm thôn làng Giang sơn nghiêng ngả giăng sầu hận Thiên địa quay cuồng ngập uất căm Ưng, khuyển ba miền gieo thống khổ Buồn thay số kiếp giống da vàng ! Việt Đường Quả là hảo thi phẩm. Thán phục Việt Đường. Sẵn đang thưởng thức, cho NP lăm le mượn tiêu đề khoán thủ mà họa lại chung san sẻ. THÁNG TƯ BUỒN Tài quân Bắc Việt được bao lăm, Hùng hổ tràn vào chiếm cõi Nam ? Ám trợ Hoa Kỳ thua bán bạn, Ngụy trang Cộng Sản thắng la làng. Gây thù đấu tố gieo muôn thảm, Trả oán tù đày tạo vạn căm. Ươn ướt lệ trào "NGÀY QUỐC HẬN", BUỒN dâng tê tái nát gan vàng. TDT, APR-03-05 Ngô Phủ THÁNG TƯ BUỒN Tài cán cộng nô có bấy lăm : Ham tiền háo sắc bán dân Nam Ác ôn hãm hiếp bao nhi nữ Nhũng lạm tiêu hao cả xóm làng Giết hại trả thù gây uất hận Tạo oan gieo oán chuốc hờn căm Ưu tư mặc niệm hồn sông núi BUỒN? Cố vùng lên, hỡi bạn vàng ! Tháng Tư Tưởng Niệm Những Thuyền Nhân Tháng Tư tưởng niệm những thuyền nhân Lớp lớp vùi thây chốn sóng ngàn Hải tặc hoành hành không thối chí Tử thần đe dọa chẳng chùn chân Tự do giành lại cam tan xác Hạnh phúc đòi về chịu nát thân Một nén nhang lòng xin kính điếu Đến đồng bào đã khuất bao năm "Tháng Tư Tưởng Niệm Những Thuyền Nhân" Càng oán cộng nô hận ngút ngàn. Vạn xác dập vùi xây ảo mộ, Muôn hồn lảng vảng níu hư chân. Thác về hóa kiếp thành người lạ, Sống ở đau lòng khóc kẻ thân. Đông hải nghĩa trang mờ sóng bủa, Có ai nhang khói cúng hằng năm ? Ngô Phủ NL xin kính họa cùng Việt Đường & chú Ngô Phủ Vết Hằn Tháng Tư Tháng tư tưởng niệm những Thuyền Nhân Quặn thắt lòng đau đớn bạt ngàn Nhà biến tù đày, người bịt mắt Nước rơi lao lý, kẻ cùm chân Vượt khơi, vợ khóc chồng vùi xác Cỡi sóng, con than mẹ bỏ thân Biển đã cướp đi bao mạng sống Vết thương nhức nhối đến ngàn năm NhưLy Ba Mươi Năm Nhìn Lại Đói khát, bần cùng luôn ám ảnh Độc tài, tham nhũng vẫn hoành hành Nhân quyền quằn quại vòng lao lý Tôn giáo lao đao chốn cực hình Sông núi ngày nao còn Đảng trị Đồng bào mãi gánh kiếp điêu linh Ba mươi năm ngó lại quê mình Đất nước dù qua cảnh chiến chinh
Thấy bài thơ hay, cho ghé đôi lời họa lại. NHÌN LẠI Cộng nô quang quác chiến công mình. Quên Mỹ rút quân gót viễn chinh. Cướp nước được thời rồi tạo tác, Hại dân mượn dịp mặc tung hoành. Xưng thần hiến đất trơ nguyên mặt, Dựa bệ yên thân lộ cả hình. Ba chục năm rồi tràn bể hận, Ai người cứu lấy vạn sanh linh ? Kính họa (theo bài xướng) MẶT THẬT VIỆT CỘNG Rõ phường bán nước giết dân mình (*) Đau khổ hai miền họa chiến chinh Cướp đất, Bác gian bày dối gạt Dành dân, Đảng ác bắt thi hành Cán no túi nở ngồi ôm bạc Dân đói bụng teo chịu thọ hình Cộng sản rã tan, còn lại bốn (**) Quái thai thời đại hại sanh linh (*) Làm tay sai cho Cộng Sản quốc tế, nay thì lộ nguyên hình bọn bán nước cầu vinh, đã dâng đất hiến biển để Trung Cộng bảo hộ (**) TRUNG CỘNG, VIỆT CỘNG, BẮC HÀN, CU BA Kính gởi quý thi hữu, Xin góp 2 bài hoạ. Kính thư, Thiên Tâm Bài họa:
BA MƯƠI LĂM NĂM QUỐC HẬN Việt tộc lao đao số phận mình Độc tài muốn thoát phải trường chinh Bác đi, hồn phách luôn trù ếm Đảng bám, xiềng gông cứ chấp hành Hạnh phúc, nhân quyền toàn ảo ảnh Tự do, dân chủ chỉ siêu hình Bao giờ "nhất trí" tâm cùng ý Chuyên chính tan tành tựa phép linh Thiên Tâm Nhân mùa Quốc Hận sau 35 năm mất nước. Cảm ứng bài xướng của VĐ. Xin họa y theo nguyên vận : NHÌN LẠI 35 NĂM Nghe gió Xuân reo chạnh nước mình Qua thời tao loạn vẫn nghiêng chinh Thằng ngu đắc thế liền ban chỉ Kẻ thức sa cơ phải chấp hành Cả khối tham quan che nửa mặt Một bầy ô lại hiện nguyên hình Ra oai xâu xé mòn sông núi Có thấu chư thần, xin hiển linh Đông Thiên Triết 10 Điều Ước Mơ (Thơ được giải khuyến khích nhân "HỊCH - THƠ VĂN - NHẠC - LÝ LUẬN & HÀNH ĐỘNG"(GIẢI QUỐC HẬN 2006) CỦA PHONG TRÀO HIẾN CHƯƠNG 2000 ..) Một mơ tín ngưỡng, nhân quyền Mai này hiện hữu khắp trên nước nhà Thị thành đến các vùng xa Không đâu còn có cảnh hà hiếp xưa Hai mơ chốn chốn cõi bờ Người dân được hưởng ấm no, thanh bình Thoát nơi tăm tối, điêu linh Sống đời nhung gấm, đậm tình yêu thương Ba mơ lễ nghĩa học đường Thuần phong, mỹ tục quê hương phục hồi Qua nhiều năm tháng buông trôi Theo nền giáo dục suy đồi, u mê Bốn mơ rực rỡ sơn khê Tự do, dân chủ tứ bề nở hoa Lệ vui khoé mắt mẹ già Đón chờ lòng đã thiết tha bao ngày Năm mơ phất phới tung bay Cờ vàng sọc đỏ sum vầy núi sông Đẩy lui tai ách rợ hồng Ba mươi năm xích giống giòng tù lao Sáu mơ dân ý trưng cầu Đón mừng chính phủ phiếu bầu, đăng quang Dựng xây xã hội công bằng Có nền pháp trị vì dân, an hoà Bảy mơ chính nghĩa quốc gia Trong từng sử sách ngọc ngà ghi công Gương tranh đấu chấp sống còn Cứu non nước thoát khỏi vòng trầm luân Tám mơ dân trí nhân quần Nhu cầu văn hoá ngày càng phát huy Là nền tảng lẫn thành trì Giúp dân tộc tiến bước đi vững vàng Chín mơ một dải giang san Từ Cà Mau đến Nam Quan nối liền Giành về cương thổ tổ tiên Bị người cống nạp bạo quyền Trung Hoa (*) Mười mơ xã tắc sơn hà Đời đời cường thịnh, chan hoà yên vui Sau muôn sóng gió cơ trời Xuôi miền lạc phúc, sáng ngời bình minh (*) Ải Nam Quan (cũng như thác Bản Giốc cùng các quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa) nay đã thuộc quyền lãnh thổ của Trung Quốc, do chính tay ĐCSVN cắt xén dâng nạp để trả nợ vũ khí vay mượn trong thời kỳ chiến tranh trước ngày cướp miền Nam, 30/04/1975 Muốn Có Tự Do, Hạnh Phúc .. Phải Đứng Dậy ! Hỡi những nông dân, những thợ thuyền Ba mươi năm lẻ chịu truân chuyên Đứng lên phá vỡ muôn tù ngục, Vùng dậy đập tan mọi xích xiềng ! Đòi lại Tự Do cùng Tín Ngưỡng, Giành về Hạnh Phúc lẫn Nhân Quyền ! Đưa non nước đến bờ cường thịnh Để khỏi thẹn lòng với tổ tiên ! Để khỏi thẹn lòng với tổ tiên ... Ra tay quét sạch Đảng cầm quyền Trước vùi dân tộc nơi binh lửa, Nay đẩy quê hương chốn ngục xiềng Du nhập giáo điều và mị lý, Thực hành tà thuyết với hồng chuyên Ba mươi năm lẻ gieo tang tóc Đến lúc, người ơi, vực dậy thuyền ! Thơ được giải khuyến khích nhân "HỊCH - THƠ VĂN - NHẠC - LÝ LUẬN & HÀNH ĐỘNG" (GIẢI QUỐC HẬN 2006) CỦA PHONG TRÀO HIẾN CHƯƠNG 2000 .. Còn Mấy Đoạn Trường ? Có những oán than xé biển trời Vọng từ đất Việt cố hương tôi .. Chén cơm, manh áo chưa no đủ Bát cháo, cọng rau vẫn kiệt còi Dân mãi sớm trưa vòng lạc hậu Nước luôn chiều tối vực suy đồi Ba mươi năm lẻ trầm oan trái Còn mấy đoạn trường mới thoát nơi ? Còn mấy đoạn trường mới thoát nơi Kịp theo bước tiến nước non người ? Bần cùng, nhũng lạm mau trừ diệt Đói kém, tham ô sớm đẩy lùi Sát cánh Nhật, Tân (*) mừng phúc lạc Chen vai Pháp, Mỹ đón an vui Tự do, dân chủ bừng hoa nở Sông núi hồi xuân đón rạng ngời ? Kính gởi quý niên trưởng bài thơ : Thiên Thần Mũ Đỏ Huynh đệ chi binh lính Nhảy Dù Ân tình nghĩa nặng, chẳng hề lu Sa trường sát cánh, chung lưng bạn Chiến địa đồng tâm, ngăn bước thù Nón đỏ oai hùng nơi hỏa tuyến Áo hoa dũng cảm chốn biên khu Hậu phương vui sống, người yêu mến Gương sáng Thiên Thần, đẹp vạn thu. Mến họa cùng anh Hoàng Dũng để thân kính tặng tất cả bằng hữu binh chủng Nhảy Dù của tôi. Thiên Thần Mũ Đỏ Trải Thiên Thu Làm sao quên được cánh hoa dù Dẫu vận nước trầm bổng tỏ lu Mũ Đỏ khó quên sầu quốc nhục Áo hoa luôn nhớ mối gia thù "Nhảy dù" khắc dạ đời binh nghiệp "Cố gắng" ghi lòng thuở chiến khu 31 năm dài sâu quốc hận Thiên Thần Mũ Đỏ trải thiên thu Kính hoạ : Bền Dạ, Kiên Lòng Sao dời vật đổi mấy cho dù "Quốc báo" nợ kia há để lu ! Thề chẳng đội trời cùng giặc Cộng, Nguyện không đạp đất với quân thù ! Ơn đền đâu ngại thân cùng cốc Oán trả nào màng xác mật khu Còn thở ngày nao còn dạ quyết : "Phục hưng sông núi" dẫu bao thu Vntvnd (27/04/2006) HUYNH ĐỆ CHI BINH Xưa nay Bộ, Thủy, Hải, Không, Dù Huynh đệ kết tình vốn chẳng lu Chiến hữu tuyên thề chung lý tưởng Giang sơn bảo vệ diệt quân thù Tự do hạnh phúc dành dân chúng Khang thịnh an bình khắp xóm khu Dẫu phải hy sinh vì nghĩa vụ Danh thơm tồn tại mãi thiên thu. (HOÀI VIỆT-Cali) Chào thăm quý anh, chị Hà xin góp vui họa bài "Thiên thần Mũ Đỏ" của đàn anh/chị Hoàng Dũng, có chi sai xin bổ khuyết cho. Kính. Hoa Dù Ôi đẹp làm sao những cánh dù ! Giữa trời lồng lộng chẳng sao lu Đắc-Tô, Bình Giả kinh hồn địch An Lộc, Ple-me bạt vía thù Sắc áo nổi cồn toàn đất nước Dấu chân in đậm bốn quân khu Nơi nào anh đến dân tin tưởng Sử sách truyền lưu tới vạn thu. Tháng Này Năm Ấy Một tháng Tư đen lại trở về Khơi bao thảm cảnh buổi xa quê Dọc đường xe cộ quăng muôn hướng Giữa phố đồ đoàng ném tứ bề Lính bỏ súng hàng, sầu chất ngất Dân ôm mặt khóc, hận lê thê Nhà tan, nước mất từ ngày ấy Hải Ngoại trông vời lệ tái tê Tháng Tư Miên Viễn Một Niềm Đau Tháng Tư khơi dậy vết thương lòng Vết nhức oan cừu của núi sông Vết nhức trần ai giòng giống Việt Ba mươi năm lẻ bấy năm buồn .. Tháng Tư gợi nhớ dải cơ đồ Phút chốc bao trùm cảnh xác xơ Mẹ khóc, con gào trong lửa khói Đất trời vùi dập giữa tàn tro Tháng Tư đánh dấu buổi lưu vong Vạn kẻ ra đi ngậm tủi hờn Cả nước rơi vào vòng hỏa ngục Nhọc nhằn gánh chịu những tang thương Tháng Tư mỗi độ đến nơi đây Ruột thắt, gan bào nỗi quắt quay : Bao thuở nhà ta thôi thống khổ Rồng Tiên chấm dứt kiếp lưu đày ? Tháng Tư Trường Hận Cứ đến ngày 30 Tháng Tư Là hồn quặn thắt nỗi đau nhừ Hờn căm vẫn đậm tô nghiên bút Uất hận còn tươi đúc ngữ từ Chiến sĩ trận vong nào lãng được ! Sinh linh biển thác há quên ư ? Thù chưa trả được chưa ngơi nghỉ Cuộc đấu tranh bền bỉ trước chừ ! Bể Dâu Mỗi Tháng Tư về ai chẳng đau ? Ai không ngậm oán với ôm sầu Ngoái nhìn cờ đỏ tung trời lộng Đoái tưởng dân đen cúi vực sâu Tấm áo che thân còn ấp ủ Bát cơm lót dạ vẫn mưu cầu Phần tư thế kỷ chưa ra khỏi Tai ách đoạn trường cuộc bể dâu Tháng Tư Tưởng Niệm Các Anh Linh
Tháng Tư tưởng niệm các anh linh Lớp lớp hiên ngang dốc sức mình Chiến tuyến nằm gai nguyền thí mạng Binh biền nếm mật quyết hy sinh Gìn từng tấc đất, từng thôn xóm Trấn mỗi khuôn viên, mỗi miếu đình Xác lấp sông sâu, vùi núi thẳm Chu toàn tiết liệt, chí trung trinh Tưởng Nhớ Anh Hùng Liệt Nữ Đất nước hồn thiêng có hiển linh Chứng tri tử sĩ đã quên mình An dân chẳng mộng đường danh lợi Vệ quốc không màng lẽ tử sinh Chống giặc yên vui từng phố thị Ngăn thù ấm cúng mỗi gia đình Trai nòi Lạc Việt tròn trung hiếu Gái giống Tiên Rồng vẹn tiết trinh Chào thăm quý vị, chúc vui khỏe đầu tuần. Xin phép anh Việt Đường cho góp họa, có chi không phải bổ khuyết cho. Hương Lòng Hương Lòng tiến kính vạn sinh linh Nằm xuống cho dân, tổ quốc mình Với núi với sông nào sợ chết Vì dân vì nước há tham sinh Xác dù rữa mục trong lòng đất Hồn tất hiển linh trước tổ đình Con cháu muôn đời luôn tưởng nhớ Tâm gương dũng liệt bậc kiên trinh Từ Thanh Hà, 4-5-08 Mắt hơi kém nên có thể sai chính tả trong khi đả tự hoặc niêm luật trục trặc nhờ sửa sai cho. Kính Vượt Biên (chân thành kính tặng những đồng hương cùng chung cảnh ngộ) Sóng cả từng cơn bổ xuống thuyền Tàu đi tựa thể muốn chao nghiêng Tròng trành kẻ ói tay ôm chặt Lảo đảo người ho mắt nhắm nghiền Khấn vái tai qua quy Chúa, Phật Cầu mong nạn khỏi hướng Thần, Tiên Ra khơi biết dữ nhiều lành ít Vẫn quyết không sờn chí vượt biên Vượt biên có trải mới đau lòng Chiếu nước, màn trời mịt biển Đông Bất hạnh thuyền trôi dòng lững thững Vô tư mây lướt dải bềnh bồng Vừa qua mệt mỏi hờn mưa gió Lại đến bơ phờ nộ bão giông Lưỡi hái tử thần chờ chực giáng Vùi sâu hải mộ cháu con Rồng Rồng Tiên lũ lượt nhắm trùng khơi Bỏ xứ mong sao được đổi đời Hạnh phúc đắp xây cam xác rữa Ấm no tạo dựng chấp thây phơi Đất lành dõi bến, hồn xao xuyến Chim đậu tìm phương, mắt sáng ngời Thoát ách gông xiềng quân Cộng Sản Yên bình vui sống khắp muôn nơi Nơi đến, than ôi, há dễ đi ! Hành trình trải bước khá lâm ly Biên phòng trú gác lùng vô đỗi Hải tặc rình săn cướp bất kỳ Súng nổ, tù giam nào xót hộ Thuyền dìm, đảo nhốt chẳng thương chi Và còn đói khát, thiên tai giáng Phận số bèo trôi có khác gì ! Chào thăm quý anh chị, chúc vui khỏe đầu tuần. Xin phép anh Việt Đường cho Hà chia sẻ chút tâm tình về chuyện Vượt Biên Hậu Vượt Biên ! Lênh đênh giữa biển với con thuyền Cả gió làm thuyền muốn lật nghiêng Đêm tối mịt mùng thân thấm mệt Bờ xa thăm thẳm mắt dim nghiền Nguyện cầu tha thiết cùng chư thánh Khấn vái nỉ non với quý tiên Cho sóng nhẹ êm thuyền đúng hướng Tạ ơn trời, phật lượng vô biên. Biên ải xa xăm quặn thắt lòng Hai tay gạt lệ biệt Trời Đông : Núi Nùng mờ nhạt mây trôi dạt Sông Cửu quanh co nước cuộn bồng Quê đó nhưng không đà nổi bão Tình kia bỗng chốc lại gây giông Làm cho cả nước dân cùng cực Đày đọa con Tiên với cháu Rồng Rồng lộn, thuyền lan xoáy giữa khơi Thẳm sâu của biển hẳn đây đời...? Không còn vướng bận ân tình nợ Cũng hết lo toan nắng gió phơi Dân chủ dù mơ nay chẳng thiết Tự do dẫu ước cũng không ngời... Quả may Trời, Phật còn thương tưởng Kẻ sống thành công ở mọi nơi. Nơi đâu hạnh phúc, mộng ra đi Dẫu phải đau thương lúc biệt ly Nghĩ tới ngày qua nào thấy lạ Suy về hiện tại có chi kỳ Cơm no, áo ấm rồi quên hết Học rộng, tài cao hỏi nhớ chi ? Lời hứa nay hoàn nguyên Chúa, Phật Băm ba năm chẵn hỏi còn gì ? Xin quý anh chị lượng tình, nếu thấy sai chính tả hoặc niêm luật. Kính Giọt Lệ Cho Tháng Tư Giọt lệ cho ngày 30 Tháng Tư Cho nỗi nhớ bao nhiêu năm còn đậm Cho thao thức còn tươi, cho trường hận Của da vàng, máu đỏ Việt Nam tôi Giọt lệ cho phần tư thế kỷ ngậm ngùi Người bỏ xứ vượt trùng khơi phiêu bạt Để chết biển, để lất lay đất khách Tìm kiếm tự do, cuộc sống bình yên Giọt lệ thương cho vận nước nổi chìm Cơm chưa đủ no, áo chưa đủ ấm Ba thập niên ngoài chịu nhiều cay đắng Tôn giáo, nhân quyền trù dập đớn đau Giọt lệ thương cho số kiếp đồng bào Còn điêu đứng dưới độc tài Đảng trị Tham nhũng, quan liêu, bạo tàn, phi lý Bách hại từng giờ chẳng chút lương tâm Giọt lệ sôi uất nghẹn nuốt bao năm Trước cảnh giàu sang chọc trời, khuấy đỉnh Của lũ tà quân cậy vào quyền bính Cướp bóc dân lành, trấn lột thương gia Giọt lệ sầu chất ngất nhỏ sơn hà Vẫn trầm luân giữa gông cùm, xiềng xích Cố nhoi lên thoát màn đêm mù mịt Đằng đẵng bao mùa phủ lấy tương lai Giọt lệ hôm nay, giọt lệ ngày mai Rơi cảm kích các trai hùng, gái liệt Tự ngàn xưa đến đời này chẳng tiếc Máu đổ, xương tàn tranh đấu cho quê ..
Vntvnd Ký Ức Tháng Tư Ký ức lưu đày cuộc tháng Tư Còn in thống hận đến bây chừ Ngày muôn cháu Lạc trầm nô lệ Buổi triệu con Hồng chạy tản cư Kẻ tủi gia vong lòng dạ nát Người đau quốc phá ruột gan nhừ Quê hương gấm vóc xa từ độ Băm bốn năm rồi vẫn tưởng như.. (Hình Vivi. Xuân Đất Khách - thơ Trần Trung Đạo, Nguyễn Hải phổ, Hà Lan Phương hát) - Hảo thi phẩm "KÝ ỨC THÁNG TƯ" ! - Xin theo chân Vntvnd : COI KỂ NHƯ ... Quốc Hận thù chung nào phải tư Mà sao quần chúng mãi chần chừ Thân hào lặng lẽ đời xa lánh Chí sĩ âm thầm kiếp ẩn cư Lãnh tụ chẳng người băm xác nát Đảng viên không kẻ đập thây nhừ Làm sao tái dựng nền Dân Chủ Hay nước tàn vong coi kể như ... ? Ngô Phủ (hình minh họa HỒI ỨC TÙ CẢI TẠO VIỆT NAM - Nguyễn Huy Hùng)
Hồi Ức Tháng Tư Tám năm cải tạo chốn rừng sâu Lúc thoát xiềng gông lại đối đầu Bát gạo lo ăn từ sáng sớm Đồng tiền kiếm sống đến canh thâu Xích lô nắng rát ngày bươn bải Ba gác mưa điên buổi dãi dầu Tủi phận sa cơ đành gắng sức Tìm đường xuất ngoại tính dài lâu Tìm đường xuất ngoại tính dài lâu Lý lịch điền xong dạ khấn cầu Sớm lánh Vô Thần rời xứ Việt Mau lìa Cộng Sản đến trời Âu Nuôi con dẫu nếm muôn hờn tủi Giúp vợ dù ôm vạn uất sầu Đất khách chiều nay hồi tưởng lại Khôn dằn nghẹn đắng ứa dòng châu Hồi Ức Tháng Tư (Kính họa bài “Hồi Ức Tháng Tư” của Vntvnd. Xúc cảm qua bài thơ của tác giả) 1/2-Tháng tư khơi dậy vết lòng sâu, Hồi ký ai ghi chuyện mở đầu: Nỗi muộn bao người buồn suốt kiếp, Mối sầu cả nước luống đêm thâu. Ðầu đường kiếm sống đầy kham khổ, Xó chợ xin cơm chẳng dễ dầu. Lây lất tháng ngày trong hẻm tối, Giấy tờ xuất ngoại phải chờ lâu. & 2/2- Giấy tờ xuất ngoại phải chờ lâu, Nhân-đạo H.O. nối nhịp cầu. Bỏ xứ ngày đi hoài tưởng nhớ, Rời quê tháng đợi mãi lo âu. Tảo tần mưa nắng dài cơn mộng, Vất vả chiều hôm lắng nỗi sầu. Ðất Vịnh tàn đêm ôn kỷ niệm, Tháng tư hồi ức đẵm vành châu. Du Sơn Lãng Tử Mỗi người mỗi cảnh khác nhau, Mà chung Quốc Hận chừng nào trả xong ? NP Phục Việt Đường qua "HỒI ỨC THÁNG TƯ". Xin được góp đôi câu RA SAO ? (K/t anh T.Đ.L) Nhắc thời cải tạo hận đào sâu, Chỉ muốn phanh thây lũ cộng đầu. Thảo khấu được thời tiền của cướp, Lục lâm nhờ dịp ruộng nương thâu. Đày quan hành hạ kêu nhai sỏi, Nhốt tướng khinh khi bắt uống dầu. Tủi nhục đong đầy muôn vạn thảm, Hỏi thù mang nặng đến bao lâu ? Hỏi thù mang nặng đến bao lâu ? Khi gọi nhân dân với nguyện cầu. Hãy mạnh dạn mà quăng sợ hãi, Nên hiên ngang để ném lo âu. Thì toàn chính khách ưa nuôi hận, Kể cả thân hào thích dưỡng sầu. Tám mấy triệu người (... nn/nn ...) quá, Đau lòng hải ngoại cạn rơi châu. Cho Tha Nhân gượng gạo góp đôi câu: DIỆT CỘNG ĐÒI QUYỀN SỐNG Nghĩ tới Cộng nô vẫn hận sâu Chỉ mong án lệnh chém bêu đầu Lừa thày độc đảng nhanh tay đoạt Phản bạn độc tài lẹ mắt thâu Chính khách ngây thơ thân khốn khổ Dân đen an phận xác sôi dầu Mị lừa chính sách thi hành mãi Khủng bố cùm gông áp dụng lâu Khủng bố cùm gông áp dụng lâu Triệt tiêu nguyện ước lẫn nhu cầu Răn đe trù dập nên kinh sợ Doạ nạt lao tù hẳn hãi âu Đứng dậy! Chung lưng xua thảm não Xông lên! Góp sức dẹp bi sầu Cùng nhau diệt Cộng đòi quyền sống Không còn cộng nữa, hết rơi châu (Di vật của thiếu tá Phan Thái Gia SĐ7BB, Việt Dương Nhân đăng trên Đặc Trưng) 30 Tháng Tư 1975 Ngày này, Một Chín Bảy Mươi Lăm Chim Việt đàn muôn vỡ tổ nằm Tiếng thán gia vong rền vạn kỷ Âm sầu quốc phá vọng nghìn năm Trời Âu ghé lánh gầy chân hạc Đất Mỹ tìm nương bạc vóc tằm Giận kẻ sài lang gieo thảm cảnh Khơi về mỗi dịp ức hờn căm 30 Tháng Tư 1975 Vào Tháng Tư, 30, Bảy Lăm, Nguyên niên Ất Mão con mèo nằm. Không trù quốc phá muôn muôn kỷ. Chẳng rủa gia vong vạn vạn năm. Khiến cháu Quang Trung nung huyết thống, Làm con Hưng Đạo rối tơ tằm. Ngày đêm đợi dịp tru di Cộng, Mới trả được thù "Quốc Hận" căm. Ngô Phủ Ngày Quốc Hận (Kính họa bài thơ "30 tháng tư 1975" của nhà thơ Việt Đường) 1/2-Quốc vong thấm thoát đã ba lăm (35 năm), Cộng Sản vào nam chiếm chỗ nằm. Nỗi oán nhà tan, sầu suốt kiếp, Niềm đau mất nước, hận quanh năm. Tảo tần đất khách, còng lưng Mẹ, Khổ ải làng quê, thắt ruột tằm. Giận Ðảng lừa Dân, gây thảm họa. Cả đời sôi sục mối thù căm. 2/2- Cả đời sôi sục mối thù căm, Lang bạt sầu thương thẹn kiếp tằm. Quốc phá lìa quê, buồn mỗi khắc, Gia vong bỏ xứ, đếm từng năm. Hằng mơ hết giặc, no cơm áo, Vẫn mộng nhà yên, đẹp gối nằm. Người Việt trong ngoài, mau đứng dậy, Trời chung không đội, đã ba lăm. Du Sơn Lãng Tử |