Home Tin Tức Bình Luận Bảo Vệ Tổ Quốc là cách Yêu Nước Chân Chính Nhất

Bảo Vệ Tổ Quốc là cách Yêu Nước Chân Chính Nhất PDF Print E-mail
Tác Giả: Hướng Dương   
Thứ Tư, 15 Tháng 9 Năm 2010 10:04

Quan điểm “yêu nước là yêu Xã Hội Chủ Nghĩa, là yêu Đảng” chưa bao giờ được chứng tỏ là sai lầm hơn lúc này.

Trước nguy cơ bọn Trung Cộng lăm le xâm lăng đất nước ta, lòng yêu nước được biểu hiện bằng tinh thần sẵn sàng đứng ra bảo vệ tổ quốc, giữ gìn non song, chống lại mọi âm mưu của kẻ thù từ bên ngoải lăm le xâm lăng đất nước ta.  Rõ ràng yêu nước phải là yêu tố quốc, là hy sinh thân mình cho sự tồn vong của mảnh đất quê hương yêu quí hình chữ S này. Trước hành động gây hấn của Trung Cộng, trước sự xâm phạm lãnh thổ nước ta bằng cách xâm chiến vùng biên giới và hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của ta, thanh niên Việt Nam đã tỏ rõ lòng yêu nước bằng sự sôi sục căm hờn và họ đã đứng lên biểu tình đả đảo kẻ xâm lăng và họ đã đòi chính quyền Hà Nội phải tỏ rõ thái độ và có hành động cụ thể. Vì chỉ khi tổ quốc còn người dân mới có thể sống vui vẻ với hạnh phúc cá nhân, những quyền lợi riêng của người dân mới được bảo tồn. Vua Trần Nhân Tông đã có lời di chúc để lại với chúng ta như sau:

"Các người chớ quên, chính nước lớn mới làm những điều bậy bạ, trái đạo.
Vì rằng họ cho mình cái quyền nói một đường làm một nẻo.
Cho nên cái hoạ lâu đời của ta là hoạ nước Tàu.
Chớ coi thường chuyện vụn vặt nảy ra trên biên ải.
Các việc trên, khiến ta nghĩ tới chuyện khác lớn hơn.
Tức là họ không tôn trọng biên giới qui ước.
Cứ luôn luôn đặt ra những cái cớ để tranh chấp.
Không thôn tính được ta, thì gậm nhấm ta.
Họ gậm nhấm đất đai của ta, lâu dần họ sẽ biến giang san của ta
từ cái tổ đại bàng thành cái tổ chim chích.
Vậy nên các người phải nhớ lời ta dặn :
"Một tấc đất của Tiền nhân để lại,
cũng không được để lọt vào tay kẻ khác".

Ta cũng để lời nhắn nhủ đó như một lời di chúc cho muôn đời

Đảng Cộng Sản Việt Nam chưa bao giờ nói đến lòng yêu nước chân chính, chưa bao giờ nói yêu nước là đứng lên chống lại kẻ thù phương Bắc, trái lại chúng đã làm ngơ để bọn Trung Cộng xâm lấn đất đai và biển cả của tố quốc ta. Khẩu hiệu mà Hồ Chí Minh đặt ra “Không gì quí hơn Độc Lập Tự Do” nay tỏ ra chỉ là một lời kêu gọi rỗng tuếch. Nước ta dưới chế độ Cộng Sản đã hơn 60 năm chưa hề có độc lập vì ngay từ đầu Hồ Chí Minh làm gì cũng đã phải hỏi ý kiến bọn Cộng Sản quốc tế, thậm chí phải nhận lệnh và xin tiền bọn này để đi làm công tác do chúng chỉ định. Trong cuộc chiến chống Pháp mệnh danh là cuộc chiến chống thực dân giải phóng dân tộc, chính Hồ Chí Minh và đồng bọn đã phải nghe theo những chỉ thị của Liên Sô và nhận tài trợ vũ khí súng đạn của cả Liên Sô và Trung Cộng để theo đuổi cuộc chiến bành trướng chủ nghĩa Mác Lê Nin. Sau này trong cuộc chiến mà chúng gọi là chống Đế Quốc Mỹ nhưng chủ đích là để thôn tính Miền Nam thì Hà Nội đã cúi đầu nhận lệnh và xin súng đạn của quan thầy Trung Cộng Vĩ Đại gây ra một cuộc nội chiến đau thương hầu nhuộm đỏ hết đất nước Việt Nam (tham vọng của bọn Cộng Sản Quốc tế khi đó là nhuộm đỏ hết vùng Đông Nam Á) Như thế làm sao Cộng Sản Hà Nội có thể nói đến độc lập tự do?

Các lãnh tụ Đảng Cộng Sản Việt Nam đã luôn luôn cố tình bóp méo định nghĩa yêu nước để làm lợi cho chúng. Bởi vì làm sao có thể hiểu được khẩu hiệu “Yêu Nước là Yêu Xã Hội Chủ Nghĩa, là yêu Đảng”? Lý thuyết Mác Xít nói tới việc xây dựng một thế giới đại đồng, một thế giới không biên giới, không có lòng yêu nước, chỉ có lòng yêu chủ nghĩa Cộng Sản. Chính vì vậy mà Cộng Sản Việt Nam cho tới ngày nay vẫn còn ngoan cố định nghĩa lòng yêu nước là yêu Xã Hội Chủ Nghĩa và yêu Đảng.

Chủ thuyết Cộng Sản đã đầu độc tâm trí con người, làm cho người ta mê muội tin tưởng ở một thế giới chung cho mọi dân tộc. Nói cách khác, Cộng Sản đã muốn xóa bỏ quan điểm tổ quốc và quốc tịch, xoá bỏ lòng yêu nước chân chính, phủ nhận sự hy sinh để bảo vệ tổ quốc. Nhưng khốn nạn thay cho chủ thuyết Cộng Sản, sau 60 năm tung hoành gây biết bao nhiêu đau thương cho mấy chục nước theo chủ thuyết này thì một sớm một chiều  nó đã xụp đổ ngay tại chính cái nôi của nó là nước Liên Sô “vĩ đại” và tại tất cả những nước Đông Âu, khi đó là vệ tinh xoay quanh Liên Sô. Điều rõ ràng là không chủ nghĩa nào kể cả chủ nghĩa Cộng Sản có thể xóa bỏ tinh thần dân tộc và lòng yêu nước. Tại những nước nhỏ đã bị cưỡng ép sát nhập vào những nước lớn, chưa bao giờ tinh thần quốc gia dân tộc tự quyết lại trổi dạy cao hơn, và với sự xụp đổ của thế giới Cộng Sản, chính những dân tộc nhỏ bé nhất cũng đã vùng dậy đòi quyền tự quyết, quyền được thiết lập trở lại những quốc gia độc lập.

Nguyên nhân của sự đổ vỡ của chủ nghĩa Cộng Sản chính là tinh thần dân tộc và lòng yêu nước. Chủ thuyết Cộng Sản đã tỏ ra  là một chủ thuyết mơ tưởng (utopian) vì làm sao có thể có được một thế giới đại đồng, làm sao có thể xóa bỏ biên giới và nhất là làm sao có thể tiêu hủy sự nghi kỵ giữa các dân tộc khác nhau? Trên 60 năm chủ thuyệt Cộng Sản trị vì ở Liên Sô và Đông Âu chỉ tạo nên được một sự liên kết bề ngoài, bên trong vẫn sôi sục tinh thần dân tộc, tiêu biều nhất là ở Hung Gia Lợi, và Hồng Quân Liên Sô đã phải đưa quân lính và xe tăng vào đất nước này để dẹp cuộc nổi dậy của nhân dân Hung Gia Lợi chống lại sự đô hộ kìm kẹp của Liên Sô.

Chủ thuyết Mác Lê Nin dùng sự cưỡng ép cả vế thể xác lẫn tinh thần để buộc con người nhìn theo cái hướng mà chủ thuyết ấy đưa ra, cưỡng bức tinh thần dân tộc của người dân và bằng lối tuyên truyền nhồi sọ dạy cho con người sống dưới chế độ độc tài áp bức đó rằng yêu nước là yêu chủ nghĩa mác Lê Nin, là yêu Đảng Cộng Sản. Bằng những phương pháp tàn bạo nhất, từ tuyên truyền tẩy não cho tới khủng bố tinh thần, đánh đập tra khảo, bỏ tù và giết chóc, những tên lãnh đạo khát máu vô lương Cộng Sản đã đưa con người xuống hàng con vật, chỉ biết tuân lệnh và thi hành đúng theo chỉ thị của chúng, không bao giờ dám cưỡng lại, không bao giờ giám suy nghĩ khác, làm như cái máy và nói như con vẹt. Sống trong môi trường Cộng Sản, con người quên đi tinh thần yêu nước, không còn biết đến lòng trung thành với tổ quốc, sẵn sàng hy sinh để bảo vệ bờ cõi quê hương đất tổ. Quân đội nhân dân được dạy là phải “ trung với Đảng hiếu với Dân” thay vì phải được dạy là trung thành với tổ quốc.

Dưới chế độ Cộng Sản, những kẻ ít học không đủ trí khôn, thiếu sáng suốt tin tưởng ở những lời tuyên truyền ru ngủ xúi dục, họ sẵn sàng đứng ra làm theo những mệnh lệnh, sẵn sàng khủng bố giết người để tỏ lòng trung thành với Đảng, trung thành với chủ thuyết Mác Lê Nin, thậm chí trung thành với những nước Cộng Sản đàn anh. Hàng triệu người trong cái “thiên đường” Cộng Sản đã bị đẩy đi lưu đầy, cho đi tù, thậm chí bị giết bằng cách này hay cách khác. Riêng ở Việt Nam hàng trăm ngàn người vô tội đã bị giết chết hay đưa đi tù trong các vụ Cải Cách Ruộng Đất (dập khuôn theo Cải Cách ruộng đất của Tàu), Tàn Sát ở Huế năm 1968, cũng như tại những trại “cải tạo” sau năm 1975.  Chính vì không có tình thương yêu giống nòi nên người Cộng Sản tỏ ra khát máu, sẵn sàng đầy đoạ hãm hại thủ tiêu chính những người cùng một giòng máu, cùng một tổ tiên giống nói, sống trên cùng một mảnh đất quê hương. Chúng coi những đồng bào ruột thịt là kẻ thù, tố cáo những người anh em máu mủ là địch, chính vì thế mà sau khi chiếm được Miền Nam, chúng gọi người dân Miền Nam là ngụy và bắt đi tù đầy. Bản chất những con người Cộng Sản là phủ nhận tinh thần dân tộc, lòng yêu nước. Cho nên chúng coi Trung Cộng, kẻ thù không đội trời chung của dân tộc ta, là nước anh em, đặt mối liên lạc với bọn Tàu lên tới độ nhiệt tình thắm thiết “mối môi hở răng lạnh.”

Đảng Cộng Sản Việt Nam vẫn luôn luôn nói đến lòng ưu ái quan tâm của đảng đối với người dân, miệng nói ngọt nhưng sau lưng sẵn sàng bắt bớ bỏ tù thậm chí thủ tiêu những ai “ngoan cố” không nghe theo chúng. Cái mà chúng gọi cách mạng vô sản chỉ là một sự lừa bịp, vì chưa bao giờ hai giai cấp công nhân và nông dân được hưởng một cái gì tốt đẹp cả, trái lại chỉ bị làm vật tế thần, lúc nào cũng bị kêu gọi phấn đấu và hy sinh để cho bọn chóp bu trong Đảng được hưởng lợi lộc. Đến bây giờ thì rõ ràng rằng Đảng Cộng Sản Việt Nam đã chỉ làm hai cuộc “cách mạng chống Pháp và chống Mỹ” nhằm cướp chính quyền hầu thủ lợi. 35 năm sau khi nuốt chửng được Miền Nam, đảng Cộng Sản nay đã để lộ rõ bộ mặt thật là một bè đảng Mafia chia chác quyền lực và lợi lộc giữa bọn chúng với nhau, bất kể đến quyền lợi của dân tộc, của tổ quốc, của toàn thể người dân. Chúng sẵn sàng đi đêm với kẻ thù phương Bắc để củng cố chỗ đứng của chúng, sẵn sàng cắt đất chia biển dâng bọn quan thầy của chúng để được yên thân. Chúng trơ tráo không biết nhục, vẫn giở trò ca tụng đàn anh Trung Quốc của chúng, tổ chức lễ Ngàn Năm Thăng Long đúng vào ngày quốc khánh của kẻ thù với mục đích xum xoe ăn mừng ngày này cùng với bọn kẻ thù của dân tộc ta.

Chúng ta, tất cả những con dân đất Việt phải ý thức rằng đảng Cộng Sản có thể chết nhưng đất nước vẫn phải còn, lòng yêu nước vẫn phải còn. Trái lại ngày nào còn đảng Cộng Sản thì nguy cơ mất nước vẫn còn đó. Bởi vì Đảng Cộng Sản chỉ lo củng cố đảng, không lo bảo vệ tổ quốc giữ gìn lãnh thổ đất nước ta. Hiểu như thế thì chỉ bằng cách hủy diệt Đảng Cộng Sản mới phục hưng được tinh thần yêu nước chân chính, phục hưng được tinh thần dân tộc, phục hưng được nơi mỗi người dân lòng tự hào là người dân Đất Việt kiêu hùng.

Tổ quốc ta có biên giới, không chủ thuyết nào có thể xóa bỏ biên giới. Người dân Việt Nam có tinh thần tự hào dân tộc, không chủ thuyết nào có thể xóa bò lòng tự hào dân tộc trong lòng chúng ta. Đã đến lúc chính những người Cộng Sản cũng phải thức tỉnh, cũng phải nhận thức đúng đắn khẩu hiệu mà chính lãnh tụ Hồ Chí Minh của họ viết ra là “Không gì qúi hơn Độc Lập Tự Do.” Độc lập tự do chỉ có được nếu người Cộng Sản từ bỏ đảng từ bỏ chủ thuyết Mác Lê Nin để trở về với dân tộc. Đã đến lúc các lực lượng võ trang phải đứng lên bảo vệ đất nước, phải trung thành với  tổ quốc và sẵn sàng hy sinh cho sự vẹn toàn của giang san. Đã đến lúc quân đội ý thức trách nhiệm lịch sử, không phục vụ một thực thể tầm thường là Đảng Cộng Sản để chỉ phục vụ một thực thể to lớn gấp ngàn lần là Tổ Quốc Việt Nam.

Hướng Dương
14 Tháng 9 năm 2010