Home Văn Học

Cây tình yêu chẳng trổ hoa
 
Bố tôi, người lính VNCH

Lời mở đầu: Một vài ngày nữa Ngày lễ của Cha lại trở về. Một văn hào đã viết “Nơi chốn bình an nhất của đứa trẻ trên thế giới này là căn phòng của cha nó!”

 
Bên đời hiu quạnh

Tôi không bao giờ nghĩ rằng có một lúc nào đó như lúc này, cuộc sống của ca sĩ Hải Ngoại và Việt Nam lại được mang ra mổ xẻ rạch ròi, tới tấp như thế.

 
Huyết Nhân Ngải
 
Ngàn Vàng

Tác giả là dân Bắc California hiện là một Facilitator -giúp  hướng dẫn những buổi học thảo nói về hệ thống học đường tại California.

 
Ông ‘Mỹ Tho’

 Cũng như hầu hết những cặp vợ chồng không chung một chủng tộc, quê hương của người phối ngẫu bao giờ cũng là một vùng đất hấp dẫn để đến quan sát,

 
Đi con đường khác
 
Nước như nước mắt

 Đừng sợ hãi, dù vì nó mà người ta sống, chết… (*)

 
Chợ chiều...

 “Một Mùa Thu trước, mỗi hoàng hôn/ Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn”.

 
Bác Sĩ Việt Cộng
 
Tờ lịch gỡ mỗi ngày

 Nhà tôi treo một “lốc” lịch to nơi phòng khách, mỗi sáng thức dậy, tôi gỡ một tờ quăng đi…

 
‘Đại Vệ Chí Dị’: Hồi mẫu quốc
Blogger Người Buôn Gió, người từng được công an Việt Nam ‘mời đi làm việc’ vào năm 2009 vừa có bài khai bút đầu năm trên blog của mình.
 
Tháng Năm, Ngày Của MẸ
 
Chuyện Buồn Người Vợ Tù

     Một ngôi biệt thự nhỏ khiêm tốn cuối đường Hoàng Diệu, Đà Lạt. 

 
Nàng Thủy Tiên

Người ta cứ hay nói rằng Ðông và Tây ít khi gặp nhau bao giờ. Có lẽ cũng phải nói thêm là càng khó gặp nhau trong một ngày Tết.

 
Lối Cũ Chẳng Sao Quên
 
Đại Dương Trong Lòng Con Ốc Nhỏ

Bến đò Đồng Đức càng ngày càng nhiều khách tới lui. Bây giờ không còn mùa đông mưa phùn rây mờ sông nước,

 
Cuối năm về quê (kỳ cuối): Ðất nước tôi thon thả giọt đàn bầu

Con gái tôi mới lấy chồng được một năm, cô muốn giới thiệu cho cha mẹ chồng và chồng của cô về quê mẹ mình, cô rủ bên chồng làm một chuyến du lịch Việt Nam.

 
Chiếc lá mong manh vượt qua hàng ngàn con sóng dữ.
 
Bố Tôi, Người Lính Việt Nam Cộng Hòa

Lời mở đầu: Một vài ngày nữa Ngày lễ của Cha lại trở về. Một văn hào đã viết “Nơi chốn bình an nhất của đứa trẻ trên thế giới này là căn phòng của cha nó!”

 
<< Start < Prev 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 Next > End >>

Page 99 of 118

THƠ VUI

Stop
Play
  • Thơ vui về Dê Những chuyện vui về ... Dê.... Saigon Echo sưu tầm
  • Từ Ngày Bác Vô Đây Bài thơ đầy nước mắt của một cô gái đang sống dật dờ tại thị xã Cần Thơ... Nguyễn Thành Bửu
  • Ca dao... cạo Anh đi, anh nhớ quê nhàNhớ em có mảnh đất ba tỉ đồng... Saigon Echo sưu tầm
  • Thuật Nịnh Vợ   Thân trai cũng mười hai bến nước  Nặng nỗi lo vô phước gặp "chằng"... Đông-Phương Bất Bại